Chu phu nhân trong lòng kinh nghi bất định, ánh mắt chập chờn dò xét khuôn mặt của Sơn Nguyệt, hồi lâu sau mới nghẹn ngào gật đầu.
Chờ đợi luôn là điều khiến người ta khổ sở nhất.
Chu phu nhân được Sơn Nguyệt an trí ở Lưu thủy hoa thính, nước mắt lưng tròng, đi qua đi lại không yên.
Chiếc hồ soi gương nối giữa phủ Nam và phủ Bắc chảy xiết dưới chân bà ta, nước trong veo lướt qua bãi lau sậy cao ngang người bên bờ, tận dụng độ cao chênh lệch của địa thế để dựng nên đê ngăn thấp, khiến tạp uế và khí xấu từ phủ Bắc bị giữ lại tại chỗ, cách ly khỏi phủ Nam.
Tiếng nước chảy cũng không át được tiếng gào thảm thiết từ chuồng ngựa phía đông vọng đến.
Được tiểu Chu thị gật đầu cho phép, Đậu ma ma liền bị thẩm tra ngay tại chỗ này.
Vài nam tử trẻ tuổi thân hình vạm vỡ, eo thon mặc y phục đen ra vào liên tục, khi cửa hé mở một khe nhỏ, tiếng mắng chửi của Đậu ma ma bỗng nhiên vang lớn:
“Cho gọi Chu Phương tỷ tới đây! Gọi con hát ấy tới đây!”
“Con hát ấy thật là thứ ngu xuẩn! Nếu không có ta chỉ điểm, nó còn đang uốn éo lắc hông trên sân khấu hát xướng kiếm tiền đấy!”
“Nó và lão ca của nó, không biết còn đang rên rỉ dưới thân ai để kiếm chút bạc bẻo!”
Chu Phương tỷ chính là tiểu Chu thị, còn huynh trưởng bà ta làm phò mã, tên gọi Chu Phương Quan.
Tiểu Chu thị sắc mặt trắng bệch, Hạ Sơn Nguyệt ngồi bên thấy vậy vội đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5061135/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.