Nghe những lời tục tĩu dơ bẩn vang vọng giữa màn đêm, con dao Quá Kiều Cốt trượt ra từ tay áo phải của Sơn Nguyệt. Ánh mắt nàng bốc lên sát khí cuồn cuộn, nghiêng đầu nhìn sang muội muội, lạnh giọng hỏi:
“Có phải đã bị quấy rối như vậy nhiều lần rồi?”
Thủy Quang giật mình, mắt chớp loạn, ấp a ấp úng không trả lời nổi:
“Muội… muội không có… không…”
Bên kia, cái bóng bên phải nhân lúc men say đang dâng, bị kẻ cong lưng xúi giục, không kìm được, tay đã đặt lên tay nắm cửa gỗ.
Dường như trong nhà đã nhận được ám hiệu, “rầm”, cánh cửa gỗ lập tức hé ra một khe nhỏ. Cái bóng bên ngoài vội vàng nghiêng vai chen vào, miệng lẩm bẩm những lời dâm ô tục tĩu không thể nghe lọt.
Bên trong, truyền ra tiếng khóc nức nở cùng sự kháng cự vô lực của thiếu nữ.
Tiết Tiêu tức giận đến cực điểm, giọng càng trầm thấp, như sắp trườn dưới đất, hơi thở ngưng tụ thành ba chữ:
“Cẩu tạp chủng.”
Lời vừa dứt, các đốt ngón tay hắn co lại, một ngón khẽ đẩy vỏ đao, lưỡi đao sắc lạnh lập tức lóe ra sát khí băng lãnh.
Ngay lúc Tiết Tiêu sắp rút đao lao lên, một tiểu nha đầu từ cửa sổ phía sau nhà nhẹ nhàng nhảy ra, kiễng chân núp vào tường, len lén áp sát tên sắc quỷ.
Bóng tiểu cô nương in lên bức tường gạch đỏ, trông vừa rón rén vừa mờ ám, chẳng khác nào một… tiểu đạo tặc.
Tiểu nha đầu dừng cách tên biến thái nửa trượng, hai tay vung mạnh — trên tường đỏ đột nhiên xuất hiện một…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5057225/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.