Giữa chừng, hành trình chuyển từ đường thủy sang đường bộ.
Sau khi cập cảng Đường Cô, Thiên Tân, đoàn rước dâu tiếp tục di chuyển bằng ngựa và kiệu, đến kinh sư vào đúng buổi sớm ngày hai mươi mốt tháng Ba.
Trời vừa hửng sáng, vừa kịp tiến vào kinh thành trong ngày lành.
Thời gian gấp rút, đoàn đón dâu không có thời gian nghỉ ngơi.
Ngũ đường thúc của nhà họ Liễu, giữ chức Thiếu khanh Hồng Lư Tự tại kinh thành, cùng đội ngũ của nhà họ Tiết đã sớm đến cửa thành Sơn Hải, vùng ngoại ô kinh sư, để tiếp ứng.
Hạ Sơn Nguyệt xuống thuyền, lên kiệu.
Vì hành trình dài ngày, lúc chân chạm đất, đầu gối nàng mềm nhũn, suýt ngã.
Thu Đào bên cạnh lập tức đỡ lấy nàng.
May mắn là hỉ phục rộng rãi, không ai phát hiện ra sự cố nhỏ này.
Hạ Sơn Nguyệt cúi đầu, bước vào một cỗ kiệu hoa lớn hơn.
Đoàn rước dâu đi vòng quanh mười ba con hẻm lớn của Tứ Cửu Thành, dàn nhạc tấu bốn mươi bài hỉ khúc, âm thanh vang dội khắp kinh sư.
Người dân vây xem bàn tán xôn xao: “Trận thế lớn quá!
protected text
Là nhà họ Tiết ở Yến Tử Hồ, Đông Tứ!”
“Hả!
Vị đại nhân Ngự Sử đó sao?”
“Đúng đúng, chính là… vị đại nhân đó!”
Tính từ cuối câu bị nuốt mất, chắc chắn chẳng phải lời khen ngợi gì tốt đẹp.
Hạ Sơn Nguyệt yên lặng lắng nghe, tiếng ồn ào râm ran bên tai nhưng chẳng có thông tin nào hữu dụng.
Nàng khẽ cúi mắt: ít nhất nàng cũng biết, Tiết Ngự Sử rất nổi danh.
Mặc dù chẳng phải là danh tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5024215/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.