Không rõ là do sự uy hiếp của Liễu Hoàn có tác dụng hay là lợi ích mê hoặc lòng người, nhưng suốt hai ngày yến tiệc sau đó, Thu thị đã tỏ ra bình thường hơn rất nhiều.
Ngày thứ hai, khi đội ngũ đón dâu của nhà Tiết đến Tùng Giang, cả con phố lập tức trở nên huyên náo.
Tiền viện ồn ào náo nhiệt, nhưng Hạ Sơn Nguyệt vẫn luôn yên tĩnh ở hậu trạch.
Trong hậu trạch, chỉ có vài ngọn nến đỏ lẻ loi lập lòe trong bóng tối.
Gia nhân trong phủ họ Liễu đều ra tiền viện chờ lệnh, để lại hậu trạch âm u quạnh quẽ, trông như một tòa cổ trạch đang dần suy tàn, còn sắc đỏ được điểm xuyết qua loa khắp nơi lại giống như những vệt huyết tích báo hiệu sự lụi bại.
Khắp sân chất đầy những rương gỗ đàn hương sơn đỏ, bên trong bày biện vật dụng kết bằng chỉ đỏ, vải vóc y phục ướp hương trầm, đáy rương lót bạc vụn.
Trong sân còn đặc biệt dựng những cột trúc dài thẳng, bên trên phủ vải dầu xanh thẫm để tránh mưa làm ướt sính lễ.
Thu Đào hốt hoảng chạy tới: “Nghe nói cô gia đến rồi!
Hoàn đại gia đích thân ra cửa thành nghênh đón, còn mời cả đại nhân phủ Kim Lăng đi cùng!”
protected text
Lát sau, nàng quay lại, vẻ mặt vẫn hoảng hốt: “Hoàn đại gia đã bao trọn dịch quán cho cô gia, cả một tòa lớn!”
Rồi lại vội vàng chạy đi.
Một lát sau, nàng lại chạy về, thở hổn hển: “Cô gia đến rồi!
Còn đặc biệt gửi tới một bàn tiệc!
Mọi người đều chạy ra xem!
Nhưng nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5024214/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.