Ý thức của Mặc Nhận chìm nổi trong hỗn loạn.
Y không biết mình đang ở nơi nào, chỉ có cơn đau như tằm ăn rỗi bò khắp phế phủ, ngay cả hô hấp cũng trở thành khổ hình. Y đau đến vô thức giãy giụa, trong cơn mê đột nhiên co rút nôn mửa, trong cổ họng, mũi miệng đều là mùi máu.
Huyết vị tan dần, y lại mơ hồ cảm thấy lạnh đến cùng cực. Kiếp trước, thời điểm trước khi y chết cũng không lạnh đến mức này. Y giống như bị lột trần mà ném vào biển băng tăm tối, đại tuyết cuồn cuộn cắt qua da thịt, chôn vùi y.
Trong cơn mê man, tầm nhìn tối đen, chợt có rất nhiều sắc thái nhòe nhoẹt mở ra.
Từ xa xa truyền đến âm thanh cười nói ồn ào, có người khua chiêng gõ trống.
Y phảng phất nhìn thấy Cửu Trọng Điện giữa khung trời đổ tuyết, vô số ảnh người lướt qua.
Y nhìn thấy hỷ lụa rực rỡ, đèn lồng sáng ngời. Ánh sáng không ngừng lóe lên chói mắt, chiếu đến tuyết trắng xóa phủ khắp mái hiên và nền đất, y như rơi một ảo cảnh.
Mặc Nhận ngẩn ngơ nghĩ: Sao mình lại mơ thấy cảnh này.
Y biết mình đang mơ, y nên tỉnh dậy thôi.
Nhưng ngay lúc này, y nghe thấy một chuỗi âm thanh từ khắp nơi truyền đến như tiếng chuông vang vọng:
"Tiện nô Thiên Điện Mặc Nhận, mưu sát tân thị quân Bạch Hoa, trị tội phản chủ."
Mười ba khổ hình đã hoàn thành, thỉnh Điện chủ nghiệm hình ban chết ——"
Tầng tầng âm thanh quanh quẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589818/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.