Cuối cùng Sumitobi vẫn không đánh lại được cơn buồn ngủ nặng nề, Yukimura thu dọn xong, tắm rồi đi ngang qua phòng Nami, nghĩ Sumitobi giờ đang ở bên trong nghỉ ngơi, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp...
Khóe miệng bất giác nhấc lên một độ cong ôn hòa, Yukimura đứng trước cửa phòng Sumitobi chốc lát, đến khi tóc không còn nhỏ nước nữa, Yukimura mới bước về phòng mình...
Nếu ông trời ban cho anh và Sumitobi cơ hội sống riêng với nhau, vậy thì anh nhất định sẽ không bỏ lỡ, bắt đầu từ ngày mai, Yukimura muốn cho Sumitobi hiểu biết anh hơn, cũng muốn cho mình hiểu biết Sumitobi hơn. An tâm ngủ một đêm, ánh mặt trời sáng sớm xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, đường phố ngoài cửa sổ ngẫu nhiên có các cô gái xách giỏ thức
ăn đi ngang qua, âm thanh đàm tiếu, cùng với tiếng chim sẻ đứng trên nhánh cây kêu "chíp chíp" , đều theo ánh mặt trời len vào căn phòng im lặng này, nhưng Sumitobi vẫn ngủ rất thơm, hoàn toàn không bị quấy rầy...
Yukimura đã sớm rời giường, thay xong quần áo, rửa mặt chải đầu, anh biết Sumitobi có thói quen ngủ nướng, hơn nữa ngày hôm qua về nhà khuya lại gặp phải trộm, cho nên Yukimura không vội đánh thức Sumitobi, mà là định ra ngoài chạy bộ, cho dù là ngày nghỉ, Yukimura cũng không cho phép mình có một chút ít lơi lỏng.
Nhưng đến cho Yukimura chạy về, phòng Sumitobi vẫn im lặng không có một chút động tĩnh, làm Yukimura có chút bất đắc dĩ, xem ra Sumitobi ngủ nướng hơn anh nghĩ...
Bất đắc dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dien/1924830/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.