Sumitobi đặt lại đồ đạc mà cảnh sát lấy từ trên người kẻ trộm, sắp xếp xong, thuận tiện cũng xếp luôn hành lý, lấy một vài phẩm sinh hoạt cần thiết, sửa sang lại thùng hành lý, Yukimura ngồi ở đại sảnh đợi Sumitobi xếp đồ xuống dưới. Đây là lần đầu tiên Yukimura vào nhà Sumitobi, không nhịn được nhìn quanh, tuy rằng Watanabe Koji một mình nuôi hai
đứa con gái, nhưng trong nhà vẫn luôn gọn gàng ngăn nắp, khiến Yukimura không khỏi có
chút bội phục Watanabe Koji.
Yukimura vừa chuyển tầm mắt, đột nhiên thấy cạnh tivi có một khung ảnh, trong khung hình như là ảnh gia đình Sumitobi, Yukimura đi đến trước TV, cầm lấy khung ảnh, có Sumitobi và Sumisaku, còn có mẹ của Sumitobi, là một người phụ nữ hiền lành, mỉm cười ôn hòa, Yukimura cũng từng nghe mẹ mình nói, lúc Sumitobi và Sumisaku còn rất nhỏ, bác gái Watanabe đã qua đời, nghĩ vậy, Yukimura không khỏi có chút thương cảm, Sumitobi lớn lên trong hoàn cảnh thiếu tình thương của mẹ, dù bác trai Watanane là người bố luôn làm hết phận sự, nhưng ít nhiều vẫn sẽ thấy tịch mịch, có lẽ chính là như thế, Sumitobi mới kiên cường hơn bất cứ ai...
Sumitobi xếp đồ xong, xách hành lý xuống lầu, nhìn thấy Yukimura đang cầm khung
ảnh ngẩn người, cô cảm thấy Yukimura hình như không được vui vẻ cho lắm, Sumitobi
không nhịn được làm ra chút tiếng động, khiến Yukimura chú ý.
Yukimura nghe thấy tiếng động trên tầng, đặt khung ảnh lại chỗ cũ, sau đó anh quay đầu mỉm cười nhìn Sumitobi.
"Cậu đã xếp đồ xong rồi à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dien/1924832/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.