Sumitobi chuẩn bị một chút, vốn định mang giỏ mà mẹ Yukimura hay mang đựng đồ ăn, nhưng cứ cảm thấy là lạ nên cuối cùng vẫn không mang, thay giầy, đợi Yukimura khóa kỹ cửa, hai người tự nhiên nắm tay nhau, cùng đi siêu thị. Hôm nay thời tiết không sáng sủa như mấy ngày hôm trước, ngược lại có chút âm u, không khí có chút oi bức, ngẫu nhiên chỉ có vài trận gió thổi qua, làm người ta có thể cảm giác được một chút lành lạnh, trước khi đi, Yukimura có nhắc nhở Sumitobi nhớ mang theo ô, cho nên nếu lỡ trời mưa thì bọn họ cũng không sao, vì thế hai người vẫn yên tâm đi siêu thị.
Trên đường, Sumitobi có chút hưng phấn, cứ vùi đầu xuống, đôi khi nhìn thấy hòn đá là
nhấc chân đá văng ra, sau đó nhìn hòn đá lăn đến ven đường, Yukimura bị cử chỉ trẻ con
của Sumitobi chọc cười, Sumitobi nghe thấy Yukimura cười, liếc Yukimura qua sợi tóc cúi xuống, sau đó làm bộ như không thèm để ý hỏi: "Seiichi, ngoài cơm trứng ra, cậu còn có thể làm đồ ăn nào khác không?"
"Đồ ăn khác à..." Yukimura ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám, nghĩ nghĩ nói: "Có vài món thôi, nhưng hương vị không được ngon cho lắm. Còn Sumitobi thì sao, con gái hẳn là có vẻ am hiểu những thứ ấy chứ nhỉ‖
Nhưng Yukimura lại thấy đầu Sumitobi hình như lại cúi thấp hơn, Sumitobi cảm thấy thật hổ thẹn, cố tình cô lại không am hiểu những thứ ấy, nói đúng ra là chỉ biết phá hoại thôi...
Vì thế Sumitobi thở dài, không ngẩng đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dien/1924829/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.