"Cứ sắp xếp như đã định đi"
Âu Dương Vũ Mặc dứt khoát một câu, rồi quay lưng đi lên tầng hai.
Tử Trạch cũng nhờ thế mà hào hứng: "Vâng, điện hạ!"
Ơ cái con người ngang ngược này, chả phải mấy ngày trước còn không thèm nhìn mình lấy một cái. Thế mà hôm nay không chỉ cùng ngồi xe ngựa, bây giờ lại muốn ở cùng một phòng?
Thiên Quân Dao nhìn theo Âu Dương Vũ Mặc, khoanh cả hai tay lại, lòng hậm hực, không hiểu.
Chưa kể, tinh thần Tử Trạch lại có vẻ tốt. Trông hắn phấn khích như thế, không lẽ là đang hiểu lầm gì hay sao?
"Hoàng tẩu"
Là tiếng gọi của Vũ Dịch. Quân Dao một chút giật mình vì bất ngờ, hai tay thả lỏng ra, quay mặt sang phải, rồi quay hẳn người về sau.
"D... Dịch Vương?''
"Bây giờ nàng là Vương phi của Vũ Mặc ta, tốt nhất là nàng nên biết thân, biết phận thì hơn", lời nhắc nhở của Âu Dương Vũ Mặc vang vảng lên trong đầu cô.
"Có chuyện gì sao... Dịch Vương?"
Thiên Quân Dao quay người đáp lại. Nhưng rõ ràng thái độ của cô là miễn cưỡng, có phần tránh né.
Nhìn vào ánh mắt của cô, Âu Dương Vũ Dịch lại không thể làm gì hơn. Cũng chỉ có thể nói đùa vài câu:
"Đại ca trước giờ không biết nhẹ nhàng. Tẩu đừng trách huynh ấy"
"Hả...?"
Thiên Quân Dao không hiểu ý ẩn sâu của Âu Dương Vũ Dịch, chỉ ngây thơ trả lời lại:
"Sao ta có thể trách điện hạ được chứ? Ngài ấy là phu quân của ta cơ mà"
"Àh... ừm..."
Vũ Dịch miệng cười nhưng tâm không cười, đơn giản chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/962943/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.