Nhìn Âu Dương Vũ Mặc không trả lời, biết ngay hắn không có ý định sẽ cho cô đi đâu cả. Đành vậy, Quân Dao cũng ngồi xuống ghế.
"Nàng không cần phải thắc mắc chuyện này. Lần này đến Thê Châu, bản vương là muốn xem xét tay nghề của nàng"
Nhướng mày cao lên, hai mắt mở to ra.
"Tay nghề... của thần thiếp? Ý điện hạ là...?"
"Thê Châu bất ngờ chịu lụt, gây hại cho mùa màng. Trời nắng, nhưng đất ẩm, không ít một số người nhiễm phong hàn. Tuy không nghiêm trọng, nhưng đây là cơ hội mà bản vương giúp nàng thể hiện"
Quân Dao gật gật đầu, có vẻ hiểu chuyện. Có phần ngượng ngịu, ngập ngừng, nàng hỏi:
"Thế còn chuyện... hai chúng ta... ở cùng một phòng như thế này thì..."
Liếc mắt nhìn Thiên Quân Dao.
Rồi lại đưa mắt đi chỗ khác, điềm nhiên mà nói:
"Vết thương của bản vương hôm nay bắt đầu ngứa. Muốn để nàng tự tay xem như thế nào. Dù sao thì lần đi này, phụ hoàng cũng không cho thái y đi cùng"
Quân Dao liền ngơ ngác nhìn thái độ hờ hững đó của Âu Dương Vũ Mặc.
"Ý của điện hạ là... ngài chỉ là đang... trọng dụng thần thiếp thôi sao?"
"Còn không phải sao? Nàng tự tin về y thuật của mình như thế, bản vương coi nàng như là một thái y riêng thôi. Nói cách khác, Thiên Quân Dao nàng, chỉ là một đại phu có chút tay nghề của bản vương thôi"
Âu Dương Vũ Mặc uống hết cốc trà, rồi đặt nó xuống bàn.
Nói xong, hắn không nhận thấy được phản ứng của Quân Dao. Hai con ngươi lúc này di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/962944/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.