người dịch: anhdunghcdc
***
Màn đêm u ám. Sau khi ba người Mạc Cầu rời đi không lâu, có mấy bóng người xuất hiện tại con đường này.
Người đi đầu lưng hùm vai gấu, mặt mũi dữ tợn dọa người. Nhưng trên người hắn lại mặc một bộ nho sam, ánh mắt xảo trá, thần thái không ăn khớp với thân hình khôi ngô của hắn.
Người này chính là một trong năm đường chủ của Hắc Hổ Đường, Hoàng Khuê.
“Đầu lĩnh, là hai vị hộ viện Tiền, Cao của Bạch gia.” Một người lật dở thi thể xong ôm quyền nói.
“Cũng là một kích trí mạng. Người hạ thủ có thực lực không yêu. Đoán là tu vi Đoán Cốt.”
“Ừ.” Hoàng Khuê nhấc chân khều nhẹ cái đầu của Cao hộ viện, lại đảo qua vết thương trên mi tâm, ánh mắt khẽ nhếch lên.
“Ám khí?”
Cao thủ ám khí trong thành không nhiều, người nổi danh nhất là Trương hộ viện của Liễu gia đã mất mạng rồi. Hắn suy nghĩ một lúc vẫn không nghĩ ra có ai phù hợp.
“Đầu lĩnh.” Người bên cạnh nhỏ giọng nói. “Liệu có phải người của Bạch gia đã phát hiện ra bọn hắn?”
“Có lẽ vậy.” Hoàng Khuê cười lạnh. “Dù phát hiện ra thì đã làm sao? Với thực lực của bọn chúng bây giờ, còn có thể khuấy nước lật trời sao?”
“Vậy chúng ta vẫn cứ tiếp tục chứ?” Tên thủ hạ mở miệng. “Đường chủ chỉ nói muốn chúng ta kích động đám hộ viện của Bạch gia làm loạn để tiêu hao thực lực bọn chúng, cũng không nói chi tiết phải loạn đến đâu.”
“Cứ làm tiếp là được.” Hoàng Khuê chắp tay sau lưng, đi tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171116/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.