“Tiền hộ viện!”
Nghe thấy tiếng người này, cả Tuân Lục và tiểu Sở đều biến sắc.
Trong bóng tối trước mặt có một thân ảnh thon dài chậm rãi lại gần, trường đao bên hông tỏa ra sát cơ nồng đậm.
“Đi mau.” Tuân Lục chân nọ đá chân kia vội hét lên, kéo tiểu Sở bỏ chạy.
Mạc Cầu nheo mắt lại, hơi chần chừ một chút rồi cũng chạy theo.
Kinh nghiêm chém giết của hắn chưa đủ nhiều, lại không biết đối phương tu vi nông sâu bao nhiêu. Nếu có thể không động thủ thì tốt nhất là không động thủ.
Nhưng mà, ba người vừa mới chạy được mấy bước, từ trước mặt đã có một người xuất hiện cản lại.
Người này cũng đeo trường đao trên lưng, dáng người không cao lớn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười mà như không cười.
“Cao... Cao hộ viện.” Nhìn thấy người này, sắc mặt Tuân Lục đã trắng bệch, toàn thân run lên. “Sao ngươi lại ở chỗ này?”
“Ngươi có thể tới, sao ta lại không thể?” Cao hộ viện nhún vai, cười khẽ. “Cao mỗ chịu trách nhiệm tuần sát viện lạc, phát hiện có người trộm bảo đi trốn nên phải đuổi theo thôi.”
“Ngươi nói láo!” Tiểu Sở như chó xù lông, hướng đối phương gầm gừ. “Rõ ràng ngươi liên thủ với Tiền hộ viện, gạt chúng ta vào bảo khố ăn cắp bảo vật, sau mới đuổi tận giết tuyệt để độc chiếm tiền tài.”
So với Tuân Lục, nàng rõ ràng có đầu óc nhanh nhạy hơn nhiều. Trong chớp mắt đã nhìn ra chân tướng sự việc.
Khó trách dạo gần đây người trong Bạch phủ cứ thưa dần đi, tiền tài cũng mất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171115/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.