người dịch: anhdunghcdc
***
Từ Liễu phủ đi ra đã là giờ Sửu (1-3h sáng). Khoảng thời gian này mọi người đều đang ngủ say. Thi thoảng có người đi tuần cũng là đi cho có, rất khó phát hiện ra nếu có người muốn ẩn nấp.
Đứng trên đường dài, gió lạnh thổi tới làm tinh thần Mạc Cầu hơi chấn động.
Cảm giác chếnh choáng biến mất.
Rượu. Là do hắn vừa uống rượu ly biệt.
Trên bàn rượu, Tuân Lục khóc như một đứa trẻ con, như sợ sau này không còn dịp mà gặp lại nhau nữa. Cũng có thể hắn đang hối hận.
Hối hận không ở lại hiệu thuốc, hối hận vì khoảng cách giữa hắn và Mạc Cầu đã ngày một lớn, chẳng mấy sẽ thành người xa lạ.
Tiểu Sở tuy là nữ nhưng cũng uống không ít. Hai mắt ửng đỏ. Nàng không nói nên không biết trong đầu nàng có suy nghĩ ra sao.
Uống đến lúc này thì hai người họ đã mê man rồi. Cũng may, việc ngày mai đã được Liễu quản sự an bài đâu vào đó, không cần bọn hắn phải lo lắng.
Liễu Cẩn Tịch. Văn Oanh. Tuân Lục. Tiểu Sở...
Những người hắn quen đều lần lượt rời đi. Bản thân Mạc Cầu có lẽ cũng phải có kế hoạch cho mình rồi.
Vừa đi vừa nghĩ, thân ảnh hắn dần chìm vào trong màn đêm.
***
“Xem ra vẫn không thể uống nhiều rượu được. Rượu có nhẹ mấy uống mãi rồi cũng say.”
Hai gò má hơi ửng đỏ, chân bước có phần liêu xiêu, Mạc Cầu dựa vào vách tường thở mấy tiếng mới đẩy cửa bước vào trong nhà.
Dưới bóng tói, cả nhà kho là một mảnh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171117/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.