Tóm tắt nội dung: Thành thân
"... Ta muốn nghe chuyện xưa nào mà mới mới ấy, ngươi kể lại cho ta nghe đi."
"Nói nghe hay quá, vậy cậu trả lời tôi một vấn đề?"
"Được. Ta còn có thể đưa ngươi ra ngoài."
"Nếu ta kể chuyện xưa không hay thì sao?" Lục Nhất Minh nhịn không được truy vấn.
"Vậy ta sẽ không đưa ngươi đi, ngươi phải tự làm phép thoát ra khỏi quyển sách này." Sách yêu ngạo nghễ nói, "Có điều, ra được hay không thì phải xem tạo hóa của ngươi."
Tròng mắt của Lục Nhất Minh không tự giác mà đảo vòng, xong lại cảm thấy ở trong đây lâu một chút cũng không tệ.
Những việc thất loạn bát tao bên ngoài khiến anh sứt đầu mẻ trán, hết đường xoay sở, chi bằng thanh tĩnh ở nơi đây.
Anh ngửa đầu ra sau: "Vậy tôi ở đây cả ngày luôn."
Sách yêu ngoẹo đầu: "Ngươi không sợ chán sao?"
Lục Nhất Minh cười không nói.
Nhàm chán có là cái gì đâu?
Có một số việc còn đáng sợ hơn nhàm chán nhiều.
Dù sao trên đời này nhiều chuyện nhàm chán như vậy, cũng không kém món này.
"Tùy ngươi vậy!" Dường như là sách yêu không nghe được chuyện xưa nên dỗi, quay người bay về trước, đảo mắt đã biến mất ngay giữa trang sách trời đất bao la.
"Này, chờ chút..."
Cậu đi rồi tới lúc đó tôi phải đi đâu tìm cậu?
Lục Nhất Minh vội vàng đuổi theo.
Cơ thể chạm vào trang sách ấy, giống như va vào đám mây, ngay lập tức mềm nhũn, như thể rơi xuống.
Tiếng kêu sợ hãi còn chưa kịp phát ra, dưới chân đã vững vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vat-nha-tui-muon-len-troi/930034/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.