Tóm tắt nội dung: Lo lắng
Lục Nhất Minh nheo mắt lại nhìn quyển sách trong ngọn lửa.
Run lên.
Cái màu này, cái độ dày này, cái kích cỡ này.
... Đây không phải là quyển bảy của bản « Kim Lăng địa phương chí» sao?
"Dừng tay!"
Lục Nhất Minh kêu lên, một tay kéo chăn nhảy xuống đất, xông tới đắp chăn lên lửa, rồi đổ nước trong ấm trà trên bàn lên chăn, dập tắt ngọn lửa.
Anh vén tấm chăn ướt lên, cẩn thận lấy cuốn sách còn nóng ra.
Dở ra, đã bị đốt cháy hơn nửa.
Cố ý lật đến trang bán thân chôn mẹ, may mà chữ của trang này không bị đốt chữ nào.
Lục Nhất Minh thầm lấy làm may mắn, phủi cuốn sách đen thùi lùi, phủi tro hết đi, dùng vải bọc lại, đặt vào trong ngực mình.
Nhướng mày nhìn Kim Phả La, không giấu được cơn giận: "Đang yên đang lành em đốt sách của tôi làm gì?"
Lông mày xinh đẹp của Kim Phả La thu cau cau lại, con ngươi màu xanh xám sâu không thấy đáy.
Dường như y muốn nói điều gì, nhưng lại không nói ra.
Đôi môi mỏng mím thành một đường cong tựa tiếu phi tiếu.
Lục Nhất Minh liếc mắt quan sát vẻ mặt của y, cơn giận trong lòng lại dâng lên lần nữa.
Xem đi, tới nữa rồi, tới nữa rồi.
Cũng không phải câm điếc, lại giả vờ câm điếc cả ngày.
Ngực Lục Nhất Minh không khỏi tức.
Rõ ràng chỉ thiếu một chút, chỉ thiếu một chút nữa là anh có thể...
"A Kim," Anh thở dài, từ từ đứng dậy, cũng không nhìn thẳng vào người bên cạnh, "Sau này, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vat-nha-tui-muon-len-troi/930035/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.