Tóm tắt nội dung: Thẳng giấc
"Sao ngươi lại đến đây?"
Một giọng nói như tiếng thông reo vang lên từ đỉnh đầu.
Lục Nhất Minh nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khuôn mặt như quan ngọc.
Ngay sau đó là búi tóc tứ phương chải cao cao và áo khoác màu tím của hắn.
Cơ thể thoảng lơ lửng giữa không trung.
Đây không phải là sách yêu lần trước sao?
Lục Nhất Minh sửng sốt: ".. Đại Tiên, là cậu à?"
Anh nhớ lại dường như ban nãy anh cầm sách ngủ thiếp đi.
Lần trước hình như cũng vậy...
Cho nên, đây là lại vào sách lần nữa?
Sách yêu lạnh lùng nhìn xuống: "Lần trước tha cho ngươi một cái mạng, lần này, ngươi lại xông vào."
Lục Nhất Minh nhìn quanh một vòng, chỉ thấy bốn phía là từng gợn sương mù như có như không.
Trong sương mù, mơ hồ có thể nhìn thấy những trang sách khổng lồ từ trên trời rơi xuống, hơi lay động.
Sách yêu quan sát anh nửa ngày, giật mình: "A! Ta hiểu rồi."
"Hiểu gì?" Lục Nhất Minh cũng không hiểu.
"Ngươi là một con yêu quái tu thành ngươi, cho nên ngươi có thể vào được."
"...." Lục Nhất Minh không biết nên khóc hay cười, "Tôi là người."
"Người mà làm sao có thể vào đây được?" Sách yêu cau mày, "Hồn của người vào đây, thì cũng bị nghiền nát. Cô hồn dã quỷ đi vào cũng phải chết."
Lục Nhất Minh phát hiện lần trước anh đã từng hỏi những vấn đề tương tự, cũng lười biện hộ, dù sao hiện tại anh cũng không tốt hơn cô hồn dã quỷ là bao.
Hỏi cái khác: "Cậu ở chỗ này, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vat-nha-tui-muon-len-troi/930033/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.