“Mã Văn Tài, tên điên này!”
Lương Sơn Bá đứng phía sau gào lên, địnhchạy lại đây, hắn cũng biết Hổ Tử. Nhưng nửa đường lại bị binh lính cảnlại. Ta hơi hơi xiết chặt nắm tay, lại mở ra, đứng dậy nhìn Mã Văn Tài,sau đó cúi đầu nói:
“Văn Tài huynh…”
Mã Văn Tài mím môilại, quát: “Chúng ta đi!” Tiếp đó liền xoay người lên ngựa, lại nghethấy trong đám dân chúng có người gầm lên giận dữ:
“Tên cẩu quan này, ngươi giết nhiều người chúng ta như vậy sao?”
Tiếng gầm này tựa như một hồi kèn hiệu lệnh, lập tức rất nhiều dân không biết từ đâu ào ào lao đến, trong tay cầm theo gậy gộc, cuốc xẻng. Mã Văn Tài lần này vào thành, không mang theo nhiều người, đã mất hai người làmviệc áp giải ta, kết quả là hai bên lực lượng không cân bằng, nhất thờikhiến hắn không ngăn chặn được. Mặc cho ta nỗ lực bảo dân chúng lùi lại, nhưng đám người này đã loạn, cuối cùng Mã Văn Tài bị Mã Thống và mấytên thủ hạ khác mạnh mẽ kéo ra ngoài thành, nhất định không để cho hắntrực tiếp dùng vũ lực đối kháng với dân chúng. Sau đó quan binh cũng dần rút ra khỏi thành.
Sau khi cửa thành ầm vang lên tiếng đóngcửa, tất cả mọi người đều vỗ tay hoan hô. Ta thì thở dài, khoát tay vớiLương Sơn Bá và Tuân Cự Bá, ý bảo bọn họ là ta không sao. Lương Sơn Bávẫn như trước, vẻ mặt đau khổ, vội vã muốn chạy qua xem Hổ Tử thế nào,ta liền đi qua trước, dùng hai tay vả mạnh vào gò má của Hổ Tử.
Ba một tiếng, thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611775/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.