Một bữa ăn không yên lòng.
Mâm đồ ăn trước mặt chất thành một đống, tôi ngước mắt nhìn hắn.
Bạch Tứ chậm rãi ăn, đôi môi hoa đào dính một chút nước tương, trong lúc vô tình hắn đưa lưỡi liếm một cái, khiến tôi mặt đỏ tim run.
Đột nhiên nhớ lại đêm qua, nụ hôn nhiệt liệt của hắn cứ ngắt quãng in lên người tôi.
Hô hấp của hắn nặng nề nhiễm đầy tình dục, gọi Yêu Yêu.
Nghĩ tới, tôi siết chặt đôi đũa đang cầm.
Nếu như Bạch Tứ biết được tôi không phải là Lam Yêu thì sẽ như thế nào?
Hắn yêu cô ấy như vậy, thậm chí không ngần ngại diệt trừ kẻ ngáng đường của hắn, Trần Mẫn.
Nếu hắn biết, sẽ giết tôi sao?
Tôi yên lặng nhìn hắn, thủy triều trong lòng nháy mắt nổi lên khắp nơi.
Cũng phải, không phải tôi vốn đã chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp xấu nhất rồi hay sao/
Đúng vậy.
« Yêu Yêu? »
Âm thanh trong trẻo của Bạch Tứ vang lên, hắn gắp một miếng sườn bỏ vào bát của tôi, nhân tiện gõ của tôi, "Nghĩ gì thế?"
« Mau ăn đi. »
Tôi ừ một tiếng, cúi đầu ăn thức ăn, nhẹ nhàng hỏi một câu:
"Tứ ca sẽ trách em sao?"
"Hả?"
"Không có gì."
Lại là một trận yên lặng.
"Anh chưa bao giờ trách Yêu Yêu."
Lời nói nhẹ tênh, trái tim tôi run lên, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh trong quá khứ.
Là mùa đông.
Người đi đường không ai không xoa tay để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500769/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.