Trong toilet.
Tôi nhìn về mình trong gương.
Đây là một gương mặt tuyệt đối xinh đẹp, nhưng lại mười phần lạ lẫm.
Cần cổ tuyết trắng mập mờ vết tích như ẩn như hiện.
Tôi đẩy tóc lên phía trước che lại, thở dài.
Bạch Tứ hiện tại...hẳn là đã tin tưởng tôi rồi.
Có người yêu cố chấp lại thâm tình, thậm chí bệnh hoạn, một lòng chỉ muốn có được, đến mức đi lầm đường.
Đáng thương, bi thảm.
Tình yêu như thế này quá nặng nề, nó ép Lam Yêu gần như sụp đổ, cô ấy chỉ muốn được giải thoát.
Bị cầm tù cả ngày cả đêm, cô ấy đều trăm phương ngàn kế muốn chạy trốn.
Mọi lúc, mọi nơi.
Cô ấy cuối cùng vẫn bị bắt trở về, trở về nơi lồng giam tối tăm không ánh mặt trời này, sống không bằng chết.
Ngày qua ngày.
Phong cảnh bên ngoài giếng trời thay đổi liên tục, cảm xúc tích tụ trong lòng ngày càng nhiều, trong lòng cô ấy dần dần nảy sinh ý định trả thù.
Cô ấy đã làm được.
Bạch Tứ chết, cô ấy tận mắt nhìn thấy hắn chết.
Đêm đó Lam Yêu uống say đến mức không còn biết gì, cô ấy cảm thấy mình chưa bao giờ vui vẻ như vậy.
Nhưng cuối cùng, cười xong lại khóc lên, cô ấy ngồi dưới ánh sáng vàng mờ của đèn đường mà nôn mửa, vừa khóc vừa cười.
Hình ảnh mờ dần.
Trong mắt một mảng mơ hồ, âm thanh có người nói chuyện cách đó không xa càng lúc càng đến gần.
Tôi nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500768/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.