Nhìn gương mặt Đông Phương Thanh Thương, Hoa Lan nhỏ cũng không biết mình đột nhiên lấy đâu ra can đảm, nàng bóp mặt, kéo miệng hắn há ra. 
Đông Phương Thanh Thương đang ngẩng đầu nhìn tinh tú khắp trời, vẻ mặt nghiêm túc, đột nhiên bị Hoa Lan nhỏ bóp mặt, sắc mặt hắn lập tức đen sì, ánh mắt chếch sang, lạng lùng nhìn nàng: “Tiểu hoa yêu, muốn chết, hử?” 
“Đại ma đầu. Ngươi đừng sợ.” Hoa Lan nhỏ buông mặt hắn ra nói: “Đúng là ngươi đã được hồi sinh rồi.” 
Đại ma đầu nào đó ngây người. 
“Tuy hiện giờ xung quanh vẫn như vậy, nhưng chúng ta nhất định có thể ra ngoài... phải không, chắc là...” Hoa Lan nhỏ gãi đầu: “Nhưng mà tính lui một bước, nếu chúng ta không ra ngoài được... vậy... vậy cũng còn có ta ở trong này với ngươi mà.” 
Trên mặt Hoa Lan nhỏ không có vẻ đùa giỡn, nghiêm túc đến mức khiến Đông Phương Thanh Thương bất giác thất thần. 
“Ngươi sẽ không ở đây một mình đâu.” 
Hắn nghe vậy cũng vẫn im lặng, nhưng đồng tử đỏ tươi của hắn khắc sâu bóng Hoa Lan nhỏ, tinh tú sau lưng nàng khiến bóng nàng sáng lấp lánh như tinh tú ở xa xa kia. 
Hoa Lan nhỏ nói xong, đảo mắt vòng vòng, bắt đầu tự ngẫm lại tất cả, lúc thì chau mày, lúc thì lẩm bẩm thành tiếng: “Nếu như chúng ta không ra ngoài được, phải ở mãi trong này mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau tới già, cơ thể này của ta có thể chống chọi được lâu vậy không? Ngươi bất tử bất diệt, còn ta thì sao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton/2160199/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.