Không chờ Oán linh hồi thần, Đông Phương Thanh Thương đã cầm kiếm chém tới.
Oán linh hốt hoảng tránh đi, nhưng vẫn bị Đông Phương Thanh Thương thoáng dừng lại, nheo mắt nhìn làn khí đen đó. Lúc này Oán linh đã sực tỉnh, lại tiếp tục đấu chí, cong khóe môi: “Đông Phương Thanh Thương, ngươi không giết được ta đâu”, rồi nói tiếp: “Ta là một phần của ngươi, là khí tức của ngươi ngưng tụ thành trong thời gian vô tận, ta vô hình vô thể, cho dù trường kiếm lửa của ngươi có thể chém tất cả mọi thứ trong Tam giơới, ngươi cũng không chém nổi ta đâu.”
Oán linh nhếch môi cười, lộ ra hàm răng sắc nhọn, vứt nửa trái tim đã không còn tác dụng trong tay đi, để nó cùng trái tim Đông Phương Thanh Thương vứt đi ban nãy biến mất trong hư vô.
Oán linh nói: “Ta cũng như ngươi, không thuộc về Tam giới, Ta chính là ngươi.”
Đồng tử màu máu của Đông Phương Thanh Thương nhìn Oán linh, không bị chú thuật trói buộc khiến hắn có thể sử dụng pháp thuật không chút kiêng dè.
“Ngươi là bổn tọa?” Đông Phương Thanh Thương cười lạnh: “Đúng là hỗn xược.”
Ma Tôn đại nhân đang nổi giận, lửa giận của hắn khiến Hoa Lan dù nhỏ hiện giờ chỉ như người phàm cũng cảm nhận được khí tức này trong hư vô đang xao động, tai nàng ong ong từng hồi, thậm chí có cảm giác tức ngực, sau khi chui vào cơ thể đất sét này nàng chưa bao giờ có cảm giác như vậy.
Nàng nhìn về phương xa, có lẽ là ảo giác của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton/2160197/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.