Ta tức giận đến mức sắp thổ huyết đến nơi. Tên Ma tôn này sao còn có cái tính kiêu ngạo đáng ghét này chứ. Trong khi ta đang hậm hực ra mặt thì hắn lại sung sướng khi người gặp họa. Môi mỏng khẽ cong, đôi mắt ánh lên nét rạng rỡ khó nhận ra. Nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được tà khí trên người hắn giảm bớt rất nhiều. Thay vào đó là một chút ánh nắng tươi sáng của ngày mới chứa chan những điều vui vẻ. Sau đó hắn giơ một ngón tay điểm lên trán ta. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm lên vầng thái dương, thân thể ta được bao bọc bởi một luồng ánh sáng bạc. Cả người như có sự thay đổi lớn. Đến khi ánh sáng mờ dần, ta nhận ra quần áo trên người bây giờ đã đổi màu đổi kiểu. Trên người ta bây giờ là một bộ tuyết sa màu đen. Tay áo nẹp lại gọn gàng. Đai lưng thêu chỉ bạc hình vài con én nhỏ. Tóc dài được thắt bởi một dải lụa đen ánh kim tuyến. Cả người toát ra anh khí như một nữ tử hành hiệp trượng nghĩa chốn giang hồ. Lần đầu tiên ta thấy bản thân có sự thay đổi lớn như vậy. Bình thường ta dịu dàng và nhẹ nhàng với chiếc tuyết sa vàng nhạt đầy khí chất tiên tử. Nhưng phong cách hiện nay lại khiến tăng thêm vài phần soái khí và hào hiệp. Ta cảm thấy lạ lẫm với bản thân mình, một chút ngạc nhiên pha thêm chút vui vẻ. Long Phá Thiên thấy vẻ mặt của ta thì lên tiếng:
- Thích không?
- Thích lắm. - Ta nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-ngoc-hac-phong/2736046/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.