Ta lén nhìn sang Long Phá Thiên nhưng chỉ thấy hắn mỉm cười khinh thường, hoàn toàn không coi thiên binh thiên tướng ra gì. Hắn hừ nhẹ rồi mang ta phi thân đáp xuống ngay chân núi Băng Sơn..
Vừa đặt chân xuống mặt đất, ta đã nhìn thấy cả đội ngũ thiên binh, thiên tướng cao lớn uy mãnh. Đứng đầu hàng ngũ không ai khác chính là Lương Hàn Chương. Lương tướng quân được mệnh danh là Chiến thần của Tiên giới. Hầu hết trong các trận chiến, Lương Hàn Chương đều hành quân như sấm, chỉ huy sáng suốt và đánh nhanh thắng nhanh. Có thể nói, Lương tướng quân chính là thần tượng trong lòng của rất nhiều tiểu tiên của Tiên giới. Hôm nay Chiến thần mặc giáp bạc, tay cầm Lương Hàn kiếm, ánh mắt sắc bén, uy mãnh hơn người. Dường như trở thành tâm điểm trong hàng vạn người ở đây. Nhưng so với Long Phá Thiên thì.. vẫn kém một chút. Ta chẳng biết mình có chỗ nào bất ổn về nhận thức hay không? Mà hôm nay lại cảm thấy Long Phá Thiên diện mạo xuất chúng, khí chất cao quý, phong thái anh dũng lấn át quần hùng. Ta nghĩ ta thật sự điên rồi.
Nhưng điều làm ta ngạc nhiên là Long Phá Thiên không để thiên binh thiên tướng vào mắt. Hắn vừa đáp xuống thì nhẹ nhàng tiêu sái bước đi lên núi, coi đội ngũ trước mặt như không khí. Thiên binh thiên tướng có vẻ rất tức giận, họ tràn ra bao vây lấy ta và hắn, chuẩn bị sẵn sàng ứng chiến bất cứ lúc nào. Long Phá Thiên vẫn đứng đó. Dáng người cao lớn mà quý phái. Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-ngoc-hac-phong/2736045/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.