Thần Dược Vương gật đầu cười lớn:
- Tiểu cô nương thiệt là khéo miệng. Ngươi tên là gì?
- Dạ, Ngư Lạc ạ.. - Ta lễ phép đáp lại.
- Tốt.. Cái tên Ngư Lạc rất dễ nghe. Một tiểu cô nương khả ái thế này lại rơi vào tay một Đại Ma đầu danh trấn Lục giới. Thật sự đáng tiếc a.. Hay là thế này, dù sao ta vẫn chưa có đệ tử chân truyền, lại vừa nhìn nha đầu ngươi đã thấy hợp nhãn. Nếu ngươi thích, cứ bái ta làm sư phụ. Ta sẽ truyền dạy hết toàn bộ tuyệt học cả đời cho ngươi..
Trở thành đệ tử duy nhất của Thần Dược Vương, đây có thể nói là điều mong ước của rất nhiều người trong Lục giới, đặc biệt là những người say mê về y thuật. Nhưng ta thì lại không biết gì về thảo dược hay là thuốc thang. Đi theo Thần Dược Vương sợ chỉ làm trò cười cho thiên hạ. Quan trọng là ta không muốn bó buộc mình ở một nơi. Ta có ước mong muốn đi chu du khắp đó đây, nắm nhìn cảnh đẹp khắp thế gian này. Vì ta đã sống mấy trăm năm nhưng hoàn toàn chỉ ở mỗi Thủy đàm và Tiên giới mà thôi. Cho nên, ta đành lễ phép đáp lại:
- Đa tạ hảo ý của Thần Dược Vương. Nhưng ta thật sự có lời hứa hẹn với người khác. Ít nhất thì ta cũng phải hoàn thành lời hứa này trước rồi mới tính tiếp.
Thần Dược Vương tỏ ý đã rõ:
- Nếu lão phu đoán không sai. Lời hứa hẹn này có liên quan đến tên nhãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-ngoc-hac-phong/2736023/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.