Để tránh bị hiểu lầm, ta gấp rút tháo dải lụa buộc tay của ta và Long Phá Thiên ra. Tiếp theo, ta liền buông bàn tay của hắn xuống, quy quy cũ cũ đứng một bên hết sức ngoan ngoãn. Suốt một khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Long Phá Thiên không nói lời nào. Khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt khẽ buông xuống, hàng mi dài và dày che khuất đi nội tâm âm trầm kín đáo. Ngay cả lúc ta tháo dải lụa buộc bàn tay của ta và hắn ra, Long Phá Thiên cũng tùy ý mặc kệ ta thích làm gì thì làm. Nhưng ta cảm giác được xung quanh mình, thời tiết có chút gì đó lạnh giá hơn. Ta từ từ phát hiện sát khí bắt đầu bủa vây quanh mình ngày càng dày đặc. Tiếp theo, Long Phá Thiên đột nhiên nắm lấy bàn tay ta, kéo ta về phía hắn. Đôi mắt phượng tràn ngập sự tức giận, mày liễu nhăn lại, bàn tay siết chặt cổ tay ta đau điếng. Hắn nhìn ta đầy cảnh cáo:
- Dám vạch rõ ranh giới với ta à? Cả đời này ngươi đừng hòng trốn khỏi ta. Dù là chân trời góc bể.. Nếu không ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong..
Lúc này đây, ta cảm thấy xương cổ tay sắp nát vụn đến nơi. Gương mặt ta nhăn lại vì đau đớn, hai mắt hồng hồng nhìn hắn đầy chua xót. Ta nhìn thấy trong đôi mắt của Long Phá Thiên như có một con thú dữ đang kiềm hãm ở đó. Bất cứ lúc nào, con thú này cũng có thể vượt qua rào cản mà tàn sát tất cả thiên hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-ngoc-hac-phong/2736024/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.