Ta và Long Phá Thiên dựa theo tấm bản đồ mà Thần Dược Vương giao ra, thuận lợi đi đến đỉnh núi Băng Sơn. Trên đỉnh núi, tất cả cây cối đều là thân hình cao lớn, lá cây mảnh mai yếu ớt. Cả khung cảnh được bao phủ bởi một màu trắng sáng của tuyết. Ở giữa trung tâm của khung cảnh tuyết trắng này, một cái đài sen bằng ngọc lưu ly ánh lên tia rực rỡ. Sương mai buổi sớm từ trên trời rơi xuống ngay vị trí đài sen lưu ly, từng giọt từng giọt phát ra ánh sáng màu hồng rực rỡ. Nhưng khi vừa chạm phải đài sen, sương mai đã hóa thành khói hồng bay ra tứ phía. Đây chắc chắn là Băng Sơn sương trong truyền thuyết rồi. Ta lên tiếng:
- Làm sao đây? Nó vừa rơi xuống đã hóa thành khói..
Long Phá Thiên không chút nao núng. Hắn ta bay về phía đài sen và đứng ngay vị trí sương mai rơi xuống. Khung cảnh xung quanh trắng xóa thơ mộng, đài sen rực rỡ giữa trung tâm. Một mĩ nam tử thân mặc hắc bào, da trắng, môi đỏ, sống mũi cao thẳng giơ bàn tay xinh đẹp ra đón lấy từng giọt sương mai. Khung cảnh lãng mạn như một bức tranh thủy mặc được chấm phá bằng những nét mực tàu đơn giản. Nhưng bức tranh này lại nhanh chóng bị phá vỡ bởi điều sắp diễn ra. Từng giọt sương mai rơi xuống những ngón tay xinh đẹp của Long Phá Thiên nhưng bàn tay này chưa từng nắm giữ được Băng Sơn sương trong truyền thuyết. Sương mai vừa chạm tay đã hóa thành một làn khói đen đặc lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-ngoc-hac-phong/2736021/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.