Trông huynh có chút gầy gò nhưng không hiểu sao bờ vai lại rất ấm áp. Gương mặt lại vô cùng thanh tú, võ công cũng rất giỏi. Huynh là công tử nhà nào?
Cô khựng lại, ngoái nhìn gương mặt phụng phịu trên lưng mình, nở nụ cười ôn nhu nhẹ nhàng: Cô nương nói quá lời, tại hạ chỉ là con nhà bình thường, có chút của ăn của để. Đã đến dịch trạm rồi
Nói xong, Lộ Thương Nguyệt nhẹ nhàng thả nàng xuống, không quên đỡ lấy tay nải nặng trĩu sau lưng nàng. Cảm thấy tay nải nhẹ đi không ít. Nàng quay đầu lại nhìn, tay nải vẫn còn đó, chẳng qua được chàng nâng đỡ từ dưới lên. Rõ ràng chàng đã đoán ra trong đây có gì, vậy mà không hứng thú nửa phần?
- Tiểu nhị, lấy cho vị cô nương này một phòng. Sạch sẽ một chút, à, làm phiền huynh mời đến cho ta một vị đại phu
- Được, mời cô nương
- Đêm nay cô nương hãy nghỉ ngơi ở đây, ngày mai chúng ta xuất phát. Lát nữa sẽ có đại phu đến khám vết thương cho cô
- Công tử thì sao?
- Ở đây tại hạ còn chút việc cần xử lý.
Đợi khi điểm cuối của ánh mắt nàng dời khỏi người mình. Ánh trời cũng đã nhá nhem tối, hoàng hôn đang dần biến mất như một thói quen. Lộ Thương Nguyệt và Vô Ảnh đi đến nơi cuối ngõ, nhìn thấy hàng quán đang dần được dọn đi. Sự nhộn nhịp ban ngày của Biện Sơn cũng đang tắt dần như ánh mặt trời ở phía tây.
Ba ngày trước,Văn Cầm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-khong-de-yeu-duong/2768779/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.