Không bao lâu sau, đất rung núi chuyển một trận.
Mọi người ngẩng đầu thì thấy một con gấu đen to lớn đang đi tới, hắn khá cao lớn, trước ngực điểm xuyết một chữ V màu trắng lớn.
Úc Yên nhìn chằm chằm: Là gấu đen!
Con gấu đen này rất thẹn thùng, hai tay khoanh lại, dường như còn có chút đáng yêu. Nhưng lưng hùm vai gấu như hắn thật sự không hợp với tư thế này.
Nhưng mà nhìn hắn mở to mắt cùng với hai chiếc tai lắc lư, Úc Yên đã đầu hàng.
"Đáng yêu quá đi."
Gấu đen được khen là 'đáng yêu' thì càng thẹn thùng.
Vậy mà đại năng lại nói hắn đáng yêu, hí hí, trước giờ hắn chưa từng được khen, đa số là nghe gấu lớn, gấu xấu, quái vật lông đen và gấu chó thôi.
"Vô cùng có thể! Qua đi." Úc Yên bảo.
Gấu đen lập tức dùng bốn chân mà chạy vào.
"Còn ai nữa?!"
Nhìn quanh một lượt, trên quảng trường chỉ còn lại một vài yêu quái khó coi, bọn họ không muốn đi cùng Úc Yên và cũng nghĩ là mình sẽ không được chọn.
Một tiểu thụ yêu cuối cùng cũng lấy hết can đảm, hắn rung rinh cành cây, lộc cộc chạy lên trước: "Đại năng, ta, ta..."
"Ngươi?" Úc Yên nhìn hắn một lượt, là một yêu quái thực vật, lại còn nói lắp, thật là kẻ yếu trong kẻ yếu.
May mà Lâu Meo Meo bọn họ không phải là nơi coi trọng điều đó, cậu mỉm cười nói: "Ngươi là cây gì?"
Tiểu thụ yêu: "Ta, ta, ta, là cây đào!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-co-meo/3711237/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.