Chương trước
Chương sau
Đoạn Lâm không muốn mèo con quan tâm đến người khác.

Hắn nói: "Mấy việc còn lại cứ để cho ta, ngươi nằm trong lòng ta ngủ một giấc là sẽ đến Vạn Yêu Côc."

Úc Yên: "Được, vậy giao cho ngươi nha."

Mọi người thầm hít khí lạnh: Đoạn Lâm quả nhiên tương tu yêu tu kia, chậc chậc, cụp mi rũ mắt như thế, thật là hèn mọn.

Quần chúng nhỏ giọng bàn tán: "Thấy cái Khốn Tiên Tác vừa rồi của hắn không? Đến cả môn chủ tiểu môn của chúng ta còn phải nghe lời."

"Một thế hệ ma đầu mà lại đến nỗi này! Chắc chắn là đã bị bắt trúng nhược điểm gì rồi, mạch máu chẳng hạn."

Trong lòng Đoạn Lâm thở dài: Quả thật là mạch máu.

"Nếu đã vậy thì ta đây cũng theo một chuyến." Thiếu các chủ nghe nói Đoạn Tiểu Miêu muốn đến Vạn Yêu Cốc tra hỏi, nghĩ lại thì thấy thật náo nhiệt nên không muốn bỏ lỡ chuyện này.

"Ừm ừm, vậy mong thiếu các chủ đi cùng." Người nói là Tống Bình Châu, hiện tại hắn nghiễm nhiên xem mình là một phần của Lăng Tiêu động!

Chẳng phái lúc đánh nhau sẽ có nhiều sự trợ giúp hơn sao?

Đoạn Lâm nghe theo quyết định của bọn họ, hắn phân phó: "Tống Bình Châu, ngươi áp giải hai người kia." Còn hắn mỹ mãn mà ôm Úc Yên rồi xoay người rời đi.

"Vâng, thưa tiền bối!" Cuối cùng cũng được giao việc, Tống Bình Châu vô cùng kích động mà gật đầu.

Người còn lại cũng đi theo sau.

Úc Yên cũng không ngủ, cậu mở to mắt nhìn đông nhìn tây một hồi là đã đến Vạn Yêu Cốc rồi.

Nghe nói mấy năm nay Vạn Yêu Cốc không ngừng phát triển, cuộc sống thật sự không tồi.

Hiện giờ được tận mắt thấy thì quả thật là đình đài lầu các san sát, năm bước một binh, mười bước một tướng. Nơi có thể thấy đều có khí thế rộng rãi, sánh được với gia nghiệp lớn.

Trông cũng không giống như môn phái không có quy củ, hẳn là Yêu Vương kia không đến mức tùy ý để hai tên khốn lấy danh mình mà cưỡng nam hiếp nữ ở bên ngoài.

Có một người sống tới cửa thì Vạn Yêu Cốc sẽ lập tức biết.

Nếu là người thường thì không sao, nhưng bọn họ nhận ra người cầm đầu chính xác là Ma Tôn Đoạn Lâm mới ra gần đây, làm khắp nơi huyên náo, người người hoảng sợ.

Hắn tới Vạn Yêu Cốc làm gì?

Không phải là tới huyết tẩy Vạn Yêu Cốc đấy chứ?

Nghĩ lại Vạn Yêu Cốc cũng đâu có đắc tội hắn!

A, hình như hắn đang áp giải hai gã... Không, bọn họ không quen biết, đó là ai vậy? Không hề liên quan xíu nào đến Vạn Yêu Cốc.

"Mau đi bẩm báo Yêu Vương."

Yêu Vương của Vạn Yêu Cốc là một con rồng tên Ngao Ngộ, sinh ra ở Long Cung, chỉ vì bất mãn khi bị quản giáo trong nhà mà xuống hạ giới hô mưa gọi gió.

Từ khi hắn tiếp nhận quản lý thì Vạn Yêu Cốc mới bắt đầu phát triển không ngừng.

Úc Yên: Ngao ô ư? Quả thật là ngao ô!

*Ngao ô: Ở đây đang chỉ một con gì đấy nhưng tui lại không biết là con gì TT.

Hắn là ngao ô, ta là meo meo, đồng hương gặp nhau nước mắt lưng tròng.

"Hắt xì!" Ngao Ngộ bừng tỉnh, thấy tiểu yêu đại yêu quỳ đầy đất thì trầm giọng nói: "Có chuyện gì?"

Yêu báo: "Bẩm Yêu Vương, Đoạn Lâm từ Tiên Nhai đế tới, còn áp giải hai gã tiểu yêu, chỉ sợ là hai gã đó đã đắc tội hắn."

Đoạn Lâm?

Hắn cũng có nghe thấy danh tiếng của Đoạn Lâm ở Thượng Giới, vận mệnh của hắn đã sớm được định đoạt.

Ngao Ngộ nhíu mày, vận mệnh của Đoạn Lâm dường như không có liên quan với Vạn Yêu Cốc, Vạn Yêu Cốc chủ yếu là đá mài dao của Linh Gia, hắn cũng coi như là làm việc vì Thiên Đạo.

"Cho hắn vào đi." Vốn dĩ Ngao Ngộ không muốn tiếp, hắn trời sinh tính kiêu ngạo khó thuần, thật ra rất thích thú với tính tình của Đoạn Lâm nhưng tiếc là hắn được định là một nhân vật bi thương.

Đoàn người áp giải hai gã yêu tu vào đại điện, chỉ thấy yêu Vương trên ngai vàng trang nghiêm, không giận tự uy, không chỉ không có nhiều khí yêu tà mà lại còn rất chính thống.

Ngao Ngộ: "Các vị có việc gì mà tới Vạn Yêu Cốc của ta?" Tuy nói thế nhưng hắn chủ yếu nhìn nhằm nhằm Đoạn Lâm.

Ở nơi này, người có tư cách nói chuyện với hắn cũng chỉ có Đoạn Lâm.

Nhân vật mà ở Thượng Giới cũng có thể nghe thấy quả nhiên có phong thái không tầm thường, thật sự là thế gian hiếm thấy.

Nhưng hắn lại không nói chuyện, phảng phất như người làm chủ không phải hắn.

Ngao Ngộ nghe thấy âm thanh phát ra từ lồng ngực Đoạn Lâm, chỉ thấy một bé mèo con lông xù màu trắng đang ba chân bốn cẳng bò ra từ lồng ngực ma tu, nhảy lên bả vai hắn, vô cùng khí thế mà nói: "Xin chào Yêu Vương! Ta là Đoạn Tiểu Miêu của Lăng Tiêu động, hôm nay tới tìm ngươi là để lấy lại công đạo."

Tuy người cậu nhỏ nhưng khí thế lại không yếu, mặc dù đang ở Vạn Yêu Cốc, bị bầy yêu bao vây những vẫn bình thản ung dung.

Là một con Tiểu Miêu tu!

Chúng yêu lập tức tập trung vào Úc yên, bao gồm cả Yêu Vương Ngao Ngộ lúc đầu chỉ hứng thú với Đoạn Lâm.

Miêu tu rất hiếm thấy.

Vì bọn họ mạng ngắn, năng lực công kích yếu, dù có cơ duyên từ trên trời rớt xuống thì cũng bị yêu khác đoạt mất.

Mèo có thể tu thành yêu tu đều có người cam tâm tình nguyện cung phụng.

Nói vậy thì người cung phụng con mèo này chính là ma tu Đoạn Lâm đang bế nó.

"Ngươi muốn lấy lại công đạo gì?" Ngao Ngộ nói.

Trước khi trả lời hắn, Úc Yên chỉ vào Nhạc Trạm mà nói: "Không biết Yêu Vương có quen biết vị bằng hữu này của ta không?"

Ngao Ngộ: "Không quen."

Hừ, Yêu Vương vừa dứt lời, chỉ thấy hai gã yêu tu bị áp giải kia càng run bần bật.

Bọn gã đã bắt đầu kêu: "Yêu Vương tha mạng, Yêu Vương tha mạng."

"Bằng hữu của ta bị Vạn Yêu Cốc các ngươi khi dễ." Úc Yên nói: "Chính là hai tên kia, bọn họ lấy danh người mà cưỡng nam hiếp nữ ở bên ngoài."

Nhạc Trạm vừa nghe xong liền biết từ trước tới nay đều là hiểu lầm, Vạn Yêu Cốc cũng không muốn cưỡng bách y, y liên tục gật đầu nói: "Yêu Vương minh giám, hai tên yêu này luôn nói là Ngài coi trọng ta, bảo ta ngoan ngoãn nghe lời bọn họ."

Chúng yêu nhìn về phía Nhạc Trạm, cảm thấy quả thật Nhạc Trạm không rồi, nếu có thể gia nhập Vạn Yêu Cốc cũng là chuyện tốt.

Nhưng mà Yêu Vương của bọn họ sao có thể cưỡng bách một tiểu yêu chứ!

Úc Yên: "Nếu là hiểu lầm thì hai tên này giao cho Yêu Vương xử lý đi."

Ngọa Ngộ chỉ liếc mắt nhìn hai gã một cái: "Kéo xuống."

Sau đó nói với Nhạc Trạm: "Ngươi có yêu cầu gì?"

Nhạc Trạm ngơ ngác, nhìn về phía mèo con đứng trên vai ma tu: "Ngươi có yêu cầu gì?"

Chuyện lần này là mèo con giúp y, đương nhiên là phải trả ơn mèo con rồi!

Úc Yên giật mình, hỏi ta à?

Thanh niên hồ ly mỹ mạo gật đầu với cậu, cười khanh khách mà nói: "Ngươi cũng có thể yêu cầu với ta, cái gì ta cũng đồng ý."

Đoạn Lâm vừa nghe thấy vậy thì lập tức duỗi tay che đi đôi mắt của mèo con, không để cậu nhìn hồ ly.

"Còn dùng cái ánh mắt quyến rũ đó nhìn sang thì bản tôn không tha cho ngươi đâu." Cuối cùng Đoạn Lâm cũng mở miệng nhưng lại là hàn khí bốn phía.

Nhạc Trạm bị dọa đến giật mình, lập tức không dám nhìn Úc yên nữa. Tuy y thật sự thích mèo con này như cậu lại có một chủ tử hung dữ quá.

"Ngươi đừng giận, y không có ý gì khác." Úc Yên cọ ngón tay Đoạn lâm, vô cùng tự nhiên mà mượn hoa hiến Phật: "Ngươi có yêu cầu gì không? Ta trao cơ hội này cho ngươi."

Đuôi cậu lắc tới lắc lui, trên mặt viết đầy hai chữ 'lừa gạt'.

Nhưng Đoạn Lâm lại tin bộ dạng này.

Yêu cầu sao?

Hắn không có yêu cầu gì, nhưng nếu là ý tốt của mèo con thì hắn không thể chối từ: "Không phải ngươi muốn khai tông lập phái sao? Hay là bảo hắn đưa cho ngươi một ít yêu để sai bảo đi."

Đến lúc lâu Meo Meo thành lập thì bên trong không thể trống không được.

Cuối cùng vẫn là Úc Yên được lời.

"Không sai không sai." Úc Yên nói: "Ta muốn một ít yêu, có được không? Ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy đi tầng tinh anh của các ngươi, ta chỉ cần tầng chót thôi!"

Nghe lời đầu tiên, đám yêu đang ngồi đều căng thẳng!

Không phải chứ, con mèo này muốn khai tông lập phái ư?

Còn muốn lấy yêu của bọn họ sao?

Vậy ngàn vạn lần đừng chọn bọn họ.

Sau đó lại nghe nói là chỉ lấy một ít tiểu yêu, nhóm yêu tự nhận là tinh anh mới thở dài nhẹ nhõm.

Thật tốt quá, vậy là không có khả năng chọn bọn họ rồi.

"Được." Ngao Ngộ phân phó: "Ta sẽ tập hợp chúng yêu ở Tiền Điện, vị này..."

"Đoạn Tiểu Miêu!"

"Đoạn Tiểu Miêu đạo hữu cứ chọn lựa." Hắn cười nói, có lẽ cảm thấy một con mèo khai tông lập phái quá buồn cười.

Lâu gì cơ?

Lâu Meo Meo á?

Không biết cậu sẽ lấy yêu nào đây?

Mỗi một vị ở đây đều rất tò mò.

Ngao Ngộ cũng cùng bọn họ đến Tiền Điện.

"Đoạn Tiểu Miêu, sao ngươi lại nói là không cần tinh anh? Ngươi muốn khai tông lập phái thì nên lấy một ít tinh anh mới đúng chứ." Hạo Trinh đỡ trán, sau khi loại trừ tinh anh, đứng trên quảng trường đều là những thành phần gì chứ?

Còn có cái động tay động chân, không khác gì động vật cả.

Úc Yên: "Ngươi đừng quản chuyện của lông xù xù."

Đúng là cậu muốn động tay động chân, cho lông xù xù nhỏ yếu một ngôi nhà ấm áp. Nếu toàn lấy tinh anh thì ước nguyện ban đầu khi mở lâu Meo Meo còn có ý nghĩa gì chứ?

Hạo Trinh: "Được rồi được rồi, ngươi chọn đi, ngươi chọn đi."

Các vị đang ngồi rầu thúi ruột vì sự nghiệp của Đoạn Tiểu Miêu, bọn họ nhìn khắp quảng trường nhằm chọn ra trái tốt trong đám dưa vẹo táo nứt đó.

Chỉ có A Tình là tâm ý tương thông với Úc Yên, hắn tìm được một con gấu trúc nâu đỏ nhỏ, hắn phấn khích nói: "Aaa, mau nhìn kìa! Nó thật đáng yêu!"

Úc Yên bên này tìm được một con chồn: "Aaa! Muốn nó muốn nó! Trời, đất, ơi!"

Mọi người đều nhìn nhau, cái tên này, đó là hai con vật hoàn toàn không thể hóa hình, ôm thứ này về thì có thể làm việc à?!

"Mèo con, ngươi chọn thuộc hạ chứ không chọn thú cưng..." Đoạn Lâm dở khóc dở cười, ho nhẹ: "Vẫn nên chọn con nào hữu dụng đi."

Úc Yên lầm bầm lầu bầu không nghe: "Lúc trước ta cũng như thế này mà, ngươi dám nói ta vô dụng sao?"

Đoạn Lâm: "..."

Được rồi, hắn không nên quản chuyện của lông xù.

Nhóm tiểu yêu thấp kém nhất trong Vạn Yêu Cốc đều khiếp sợ!

Bọn họ đều bị bỏ vào tầng chót nhất, tư chất có hạn, năng lực yếu kém. Thật ra ở Vạn Yêu Cốc chính là đồ vô dụng, ngày thường chỉ đến rừng đến núi để lấp bụng là chủ yếu thôi.

Mà hôm nay lại có vị đại năng Nguyên Anh muốn chọn bọn họ làm nguyên lão khai tông lập phái.

Mọi người trên quảng trường đều ồ lên, cảm giác tựa như mơ vậy.

Bọn họ thật đơn thuần, cũng không cảm thấy cái này có thể là bẫy, đi ra ngoài sẽ bị hãm hại hay gì đó. Họ chỉ đơn thuần mà cho rằng được chọn là có thể đổi mệnh.

Mọi người vô cùng hâm mộ mà nhìn gấu trúc và chồn. Một vài tiếu yêu có bản thể đáng yêu đều nhanh trí mà biến về, đến thể hiện trước mặt Úc Yên.

Ví dụ như đứng thẳng bằng hai chân hay quay vòng gì đó.

"Aaa, ngươi qua, phỏng vấn thành công, tiếp theo." Úc Yên vẫy móng vuốt, tỏ vẻ là nhanh lên, mau nhanh lên.

Tiểu yêu kia thấy mỹ mãn mà nhập hội gấu trúc và chồn, thật tốt quá... Thay đổi vận mệnh!

Nhìn tiêu chuẩn chọn lựa của Đoạn Tiểu Miêu, mọi người đều cạn lời.

Nếu cái tông môn này có thể phát triển thì sẽ là sự kiện thiên nga đen(?) lớn nhất Tu chân giới.

Rất nhanh, những con đáng yêu đều đã đến, bọn họ đón nhận ánh mắt hâm mộ của chúng yêu mà vô cùng vui vẻ.

Quảng trường còn lại một vài bản thể khá khó coi.

Nhưng bọn họ cũng muốn gia nhập.

Một con nhím chậm chạp bò lên, trông mong mà nhìn Úc Yên: "Đại năng, ngươi xem thử ta có được không?"

Ối chà, là một con nhím.

Úc Yên dùng móng vuốt chạm vào người nó rồi nói: "Qua đi, qua đi."

Chú nhím chân ngắn vui vẻ chạy vào.

-o0o-

Aly: Tui nghe mà dễ thương dùm luôn á :> Với lại hai tuần nữa là tui thi giữa kỳ rồi, nên mấy bà biết rùi đó, 3 tuần nữa gặp lại nhe ('▽'ʃ♡ƪ)

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.