Hơi thở yếu nhược đứt quãng, giọt lệ từ khóe mắt cay xòe chảy dọc xuống chân cằm, yêu hận giằng xé tâm can đến thổ huyết, có làm sao Y Ngạn vẫn không thể xuống tay.
Nam nhân kia còn đang khép chặt mắt ngửa cổ chờ đợi, tai thính biết nàng do dự lập tức thay đổi u trầm trừng nàng, nói.
" Ngạn Nhi...bây giờ nàng không ra tay sẽ hối hận đấy...
Ngày nào ta còn sống sẽ còn bám nàng ngày đó... "
" Ngươi sẽ không bao giờ làm được điều đó đâu... "
Y Ngạn nhẹ nhàng lắc đầu, nặn ra nụ cười ngặt nghẽo, duỗi tay gạt đi nước mắt trên mặt, nghẹn ngào quật cường nói.
" Tinh Vương Minh...kể từ bây giờ ta và ma giới chấm dứt...
Đời đời kiếp kiếp ta sẽ không giờ gặp lại ngươi... "
Dứt lời, Y Ngạn tuyệt tình xoay lưng, bước chân loạng choạng rời đi không chút lưu luyến.
" Ngạn Nhi, nàng không được đi!
Ta không cho phép! "
Đầu óc hắn mông lung, nhỏm người vừa động đã đau, máu ồ ạt từ trước ngực chảy ra như thác đổ, tay chân mất dần sức lực vô năng đuổi theo nàng.
" Ngạn Nhi, nàng giết ta đi! Ta không cho phép nàng rời xa ta! "
Hắn kêu gào khủng hoảng, thanh âm gấp gáp hướng theo cô nương đang dần cách xa, cơ thể cố chấp gian nan lết, được một đoạn máu tươi từ trong lồng ngực tống ra ngoài cửa miệng khiến đầu óc hắn quay cuồng hoa cả mắt.
Nội thương có nặng đến mấy cũng không thể so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900404/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.