Huống hồ, hắn còn bị nộ khí công tâm và Y Ngạn dùng tay đâm xuyên vào lồng ngực, khi đó hắn không chết coi như ông trời đã không bạc đãi hắn. Bây giờ, sức khỏe của hắn còn chưa bình ổn, miễn cưỡng thì càng làm nội thương thêm nặng.
Lưu Ly cẩn trọng cung kính đưa khăn cho hắn lau máu.
Trông bộ dáng đáng thương nhớ nhung Y Ngạn khiến trai tinh này có chút tội nghiệp cho hắn, hạ giọng khuyên nhủ.
" Ma thần, ngài tịnh dưỡng đi ạ...
Vết thương của ngài còn nặng, dù sao người cũng đã trốn, cũng phải cất công tìm...
Ngài nên bảo trọng sức khỏe rồi mới đủ sức tìm lại ma hậu... "
Hắn u trầm không hài lòng nhìn Lưu Ly, sát khí đằng đằng của hắn như những mũi kim may lại đôi môi nhỏ của Lưu Ly im bắt.
Ánh mắt vừa lạnh vừa nóng, mâu quang nguy hiểm dữ tợn nhìn chính bản thân dò xét.
Lời của trai tinh nói chẳng sai, người cũng đã trốn, cũng phải cất công tìm, hiện tại hắn lại bị thương nặng, tạm thời phải dưỡng thương trước, khỏe rồi mới có thể bắt người.
Hơi thở thành thục đáng sợ nóng rực bao trùm không khí, ý thức hỗn loạn dần thanh tỉnh được vài phần, hắn ngã người ra giường khép hờ hai mắt.
" Được rồi, ngươi lui ra đi!
Tiếp tục cho người gắt gao tìm kiếm ma hậu... "
" Vâng... " Lưu Ly không dám chậm trễ, nhún người đi ngay.
Trong căn phòng đầy mùi hoa tươi, lưu một chút mùi hương nhàn nhạt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900067/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.