Liễu Linh ngoài ý muốn cười phá lên như điên, mày mỏng nhíu chặt không hài lòng, nghiến răng nói.
" Ngươi đúng là không thù không oán với ta, nhưng nhi nữ ngoan của ngươi thì có đấy
Trách ngươi sinh ra một nữ nhân mê hoặc nam nhân của ta, làm cho hắn không thèm ngó ngàng đến ta
Cho nên... "
Ả đứng trước song gỗ cơ thể lả lướt theo điệu bộ của hồ ly, ngón tay chàng ràng cười cợt nói tiếp.
" Vệ gia gia thế hiển hách thế nào...bây giờ cũng phải nếm mùi đại lao chờ chết
Ta thật muốn trông thấy nhi nữ của ngươi khi biết tin sẽ khóc ra sao đây ? "
" Ha ha "
Cười như được mùa, chưa bao giờ ả thấy sảng khoái như lúc này, nhìn những con người giương mắt cay cú mà lòng dâng lên thập phần hả hê.
Vệ Hồ từ trước giờ luôn coi trọng người của thiên giới, tôn thờ đến mức còn cho nhi nữ học đạo tu tiên, không thể ngờ kẻ nhân danh là thần thánh lại thâm độc hơn cả ma quỷ.
Một thánh nữ người người kính trọng, từ thiên giới cho tới nhân giới đều hết mức phục quỳ dưới chân ả, có mấy ai biết được thánh nữ này là một con xà độc.
Vệ gia mấy đời oanh liệt vì sự ghen tuông của ả hồ ly này mà khiến tiếng tăm bị bôi đen, nộ khí trong người cuồn cuộn dâng trào, Vệ Hồ cay nghiệt mắng.
" Thật không ngờ một thánh nữ tiếng tăm lừng lẫy lại có tâm địa nhỏ nhen như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2899965/chuong-132.html