Tư Thời Vũ cấu vào tay Phương Quỳnh Chi làm cô cười khúc khích.
“Cậu ngại gì chứ, Mặc Hi Thần cũng biết mình trêu anh ấy thôi mà!”
Cả đoạn đường về ngày hôm ấy Tư Thừa Vũ cảm thấy vui vẻ, ấm áp hơn hẳn mọi khi, cô cùng hai người bạn thuở bé của mình vừa đi vừa trò chuyện không dứt. Dù sao cô cũng đã có những người bạn ở nơi xa lạ này rồi, không còn cảm thấy lẻ loi nữa.
Nhưng vừa bước chân vào Tư gia cô lại có cảm giác lạnh lẽo, kỳ quái. Trong nhà không hề có chút ánh sáng nào, Tư Thời Vũ vừa tính bật đèn lên thì có tiếng tằng hắng, sau đó là tiếng quát.
“Nhị Tranh, nói ngay cho bà chủ biết, mấy món trang sức này mày lấy từ đâu ra!”
Ánh đèn vừa sáng lên thì Tư Thời Vũ kinh hãi nhìn thấy Nhị Tranh - người giúp việc vẫn theo cô làm những việc lặt vặt nằm sóng soài trên mặt đất, cả người bê bết máu, có lẽ cô vừa trải qua một trận roi vọt dã man.
“Thưa bà chủ…con không biết! Con không có lấy mà.” Nói đoạn Nhị Tranh khóc nấc lên từng cơn.
“Có chuyện gì vậy mẹ?”
Tư Thời Vũ khẽ nhíu mày.
Loading...
“Mày còn hỏi nữa à, nếu con Nhị Tranh không ăn cắp trang sức mang ra ngoài bán thì chính là mày! Nhà này đúng là đã sai lầm khi dung dưỡng một đứa đã vô dụng lại còn sinh tật trộm cắp như mày đó, Tư Thời Vũ!”
Tư Thời Vũ tức giận tột cùng. Đây không phải là kiểu vu oan giá họa thường thấy hay sao chứ!
“Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phap-cua-co-vo-bi-an/1794864/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.