Sáng hôm sau, Tư Thời Vũ như thường lệ lại đi xe buýt đến trường học, tuy mang tiếng là tiểu thư Tư gia nhưng chưa bao giờ cô được đặc quyền đưa đón bằng xe riêng như ba Tiểu thư, Thiếu gia còn lại của nhà họ Tư.
Biết bản thân không được coi trọng cô cũng không quá chấp nhặt, dù sao xe nào cũng là xe, miễn sao có phương tiện để đến trường là được.
Tư Thời Vũ vừa thong thả đi trên đường vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh thì chợt nghe tiếng gọi.
“Thời Vũ, Thời Vũ!”
Cô giật mình quay lại thì nhận ra là Phương Quỳnh Chi – một người bạn lúc bé ở thôn Thủy Vân Đàm.
Tư Thời Vũ vô cùng vui mừng và kinh ngạc.
Vốn dĩ cô chẳng có mấy người bạn ở trường, tính cách cô cũng khép kín nên không bao giờ chủ động làm quen với ai trước cả.
“Quỳnh Chi, sao cậu đến đây từ khi nào, mình ngạc nhiên quá!” Tư Thời Vũ chạy đến nắm lấy tay Phương Quỳnh Chi một cách thân thiết.
“Mình vừa mới chuyển trường đến đây, thật làm may mắn đã gặp cậu, mình ngỡ ngàng quá, chưa làm quen với ai cả!”
“Cậu nhận ra mình à?” Tư Thời Vũ thắc mắc.
Loading...
Đã hơn nửa năm nay cô chưa về quê, chỉ có vú nuôi thỉnh thoảng đi tàu hỏa lên thăm cô mà thôi.
“Ừ, từ xa mình đã nhận ra cậu rồi, nói sao nhỉ, cậu rất là đặc biệt!”
“Mình đặc biệt à, sao mình không nhận ra nhỉ! Cậu đi với mình đi, gần đến giờ vào học rồi đấy!”
Tư Thời Vũ và Phương Quỳnh Chi cùng nhau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phap-cua-co-vo-bi-an/1794863/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.