Cách đây không lâu, Luyện nhi còn nói với tôi, cần người đi cùng nàng, chứ không phải là cần người cả ngày lo nghĩ làm sao bảo hộ nàng.
Thật ra nàng không biết, phần lớn thời gian, thường thường chỉ vì để không làm gánh nặng cho nàng, mà người này đã phải dốc hết sức lực rồi.
Mỉa mai là, mặc cho dùng hết sức, kết quả luôn luôn đi ngược lại.
Buồn phiền, thậm chí khó chịu, đây không chỉ là tự ái hay vấn đề gì khác. Chính mình đã từng hứa hẹn với nàng, cùng tiến cùng lùi sống chết có nhau. Nói ra những lời này, cũng không chỉ biểu đạt tâm tư muốn sống chết có nhau, mà nhất định phải có khả năng cùng tiến cùng lùi. Nếu như làm vướng chân nàng trói buộc nàng, khiến nàng không có cách nào tùy tâm sở dục* giương cánh bay cao thì, ừ, chẳng thà không có.
(*) tùy tâm sở dục: tự do làm theo ý mình
Nàng chẳng đòi hỏi một người có thể dùng được, nhưng tôi lại muốn trở thành một người hữu dụng cho nàng. Hai ý nghĩa này, cũng không mâu thuẫn.
Tuy nhiên lại không biết làm sao giải thích cặn kẽ với nàng, có lẽ nàng cũng nghe không lọt.
Cuối ngày hôm đó, Luyện nhi vẫn đồng ý hành động cùng Thiết lão gia tử, thay vì nói là đồng ý, sự thật là bị tức giận. Sau đó mỗi ngày đều đi sớm về trễ, cái này cũng thôi đi, nhưng lúc về phòng luôn là nghiêm mặt, nói được vài câu sẽ nhắm mắt tĩnh tọa, tôi phải chủ động tiếp lời, nàng mới hờ hững đáp thêm hai tiếng.
Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140101/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.