Một đêm này, Luyện nhi ngủ không ngon giấc, so với ngày thường vừa dính gối liền ngủ, đã nhiều lần trở mình rồi.
Đương nhiên, có thể phát hiện việc này, chứng tỏ bản thân tôi cũng ngủ không an ổn.
Ngủ không ngon, định theo thói quen khoác áo đứng dậy ra ngoài tản bộ, nhưng bên kia vốn cũng không ngon giấc, không nên gây thêm tiếng động quấy phá nàng, đành nhịn xuống, yên lặng nằm đó, kiên trì đợi Chu Công đại giá quang lâm.
Trong bóng tối, nghe được nàng lại trở mình, trong giấc ngủ mơ cũng lộ ra một chút cảm giác buồn bực.
Luyện nhi rất ít khi bị tâm sự ảnh hưởng, hiện tại như vậy, tám chín phần có liên quan tới cuộc đối thoại hôm nay.
Thời điểm này, tự kiểm điểm lại mình, âm thầm đặt tay lên ngực tự hỏi.
Từ lúc tây hành (đi về phía tây) tới nay, những ngày tháng qua, hành động và lời nói của nàng, làm ước mong của bản thân nhanh chóng lan rộng không thể khống chế, gần như sắp chạm đến ranh giới.
Những ham muốn độc chiếm kia, những thân mật kia, không cái nào không làm người ta âm thầm ôm ấp kỳ vọng, thậm chí ngẫu nhiên sẽ cảm thấy, giá như mình có thể đủ chủ động, đủ tích cực, biết đâu, đã sớm thuận lý thành chương* chạm đến kết quả mong mỏi đã lâu.
(*) thuận lý thành chương: thuận theo lý thuyết mà suông sẻ
Nếu có thể như vậy, cần gì phải giống như hiện tại, làm khó Luyện nhi còn giày vò chính mình?
Nhưng trong lòng biết rõ, không thể làm như vậy, nhất định không thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140102/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.