Hai ngày sau đó, đều là nằm một góc trong phòng khách điếm mà trải qua. Đây là một góc nhỏ bên trong ngã rẽ, ngăn cách dòng người tấp nập náo nhiệt bên ngoài, là chỗ thích hợp nhất để nghỉ ngơi dưỡng sức. Chủ quán nhiệt tình không thể từ chối, sư phụ hỏi rõ nguyên nhân rồi cũng cảm thấy không cần khước từ, cũng đúng lúc đang cần một địa điểm yên tĩnh như vậy, huống hồ địa hình thôn trấn cũng thuận tiện cho người ra vào.
Cả ngày hôm sau đều hôn mê, gần như ngủ cả một ngày, không chỉ bởi vì một đêm trước giày vò tiêu hao sức lực, thực chất từ lúc xuất phát theo Hồng Hoa quỷ mẫu tới nay, chân chính một giấc ngủ ngon đều không có. Tuy bản thân là người đàng hoàng, nội tâm lại thấp thỏm rất nhiều, tất nhiên là nghỉ ngơi không được. Hiện tại tảng đá được hạ xuống, vậy mà ngủ đến đất trời đen kịt, trong mê man chỉ nhớ được sư phụ đánh thức một lần để kiểm tra vết thương và uống thuốc. Nghe người nói mặc dù có nội thương nhưng không có gì đáng ngại, an dưỡng một giấc liền chuyển tốt lên.
Ngày thứ hai tốt hơn rất nhiều, tuy còn yếu ớt không chút sức lực, vẫn là tỉnh táo hơn rồi. Nhớ đến lời sư phụ nói hôm qua, không dám sơ suất liền ngồi dậy vận công tĩnh tọa ngay trên chiếc giường nhỏ, đem "thổ nạp chi thuật" (Tiêm nhi được sư phụ cho uống thuốc thổ có tác dụng thả hết tà độc ra khỏi người) lặp đi lặp lại hai lần. Tới gần buổi trưa, sư phụ nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140054/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.