Kết thúc như vậy hoàn toàn khác xa trong tưởng tượng, thuận cũng có thể nói là thuận lợi rồi, nhưng mơ hồ vẫn thiếu cảm giác an tâm, giống như tất cả chỉ là làm chậm lại tương lai không thể lường trước. Có lẽ đúng là như thế, tâm tình mới sinh ra chút dị thường, khác thường ngay cả chính mình cũng không hiểu, chỉ là nôn nóng cố gắng nắm bắt tia khác thường này, nỗ lực tìm kiếm nguồn gốc căn nguyên... Hồng Hoa quỷ mẫu xuất hiện khiến người không thể không tin vào chuyện xưa thật sự tồn tại, tương lai mờ mịt dường như cũng liền mở ra một tầng sương mù, lại thấy nhiều thêm một mảnh sương bao phủ làm người lo lắng không thôi. Trong lòng không biết vì sao cảm thấy khủng hoảng.
Chìm đắm trong thế giới nội tâm rối rắm của chính mình, khi phản ứng lại, bên tai đã có một thanh âm vang lên:
- Tiêm nhi, thế nào? Khá hơn chút nào không?
Chẳng biết lúc nào sư phụ trở về bên cạnh, một bàn tay phủ lên cổ tay mình dường như đang tìm mạch, hoặc như là vỗ về, lòng bàn tay ấm áp tiếp xúc da thịt khiến người ta rất thư thả. Nhanh chóng thu thập tâm tư rối ren, tôi ngẩng đầu, hướng về phía âm thanh nặn một nụ cười:
- Không sao, so với... vừa rồi tốt hơn nhiều...
Ai biết lời còn chưa dứt, trán bị búng một cái không mạnh không nhẹ:
- Có biết mình cười trông khó coi thế nào không? Nói thật!
Giọng nói quen thuộc có chút giận dỗi, lại mang theo chút ung dung đặc hữu sau khi giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140053/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.