- Tam nha đầu, lại đến à? Hôm nay hơi khác chút đấy nhé!
- Tiểu Tam nhi, Chu đại phu vẫn khen cô chọn thuốc rất tốt, hái chỗ nào vậy, nói cho bọn tôi biết chút đi!
- Hắc, Tam nhi cô nương đúng lúc nha, tới xem một chút, rau vừa mới hái lúc sáng sớm, rất tươi ngon, mang một ít về mà dùng đi.
Dọc đường đi liên tục vang lên âm thanh nhiệt tình bắt chuyện. Đã qua nhiều năm như vậy, vẫn là những gương mặt quen thuộc kia, ngay cả xưng hô cũng không thay đổi. Nếu không phải dấu vết của thời gian lưu lại trên từng khuôn mặt, có lẽ tôi thật sự cho rằng thời gian ở đây như đứng lại. Lúc trước tuổi nhỏ... kỳ thực cũng không phải vấn đề tuổi nhỏ. Lúc trước thường giữ tâm sự trong lòng, cả ngày chỉ chăm chăm suy nghĩ làm cách nào để thoát khỏi vận mệnh hẩm hiu này, hoàn toàn không rảnh để tâm đến những chuyện khác xung quanh. Cho dù là ngôi làng thường lui tới, hết thảy tại đây, già trẻ tốt xấu, trong tiềm thức đều sẽ mâu thuẫn, sẽ cảm thấy nên thoát khỏi vận mệnh này, thế nên ngoại trừ duy trì thái độ lễ phép với mọi người, còn giữ khoảng cách nhất định với họ.
Bây giờ trở về không có sợ hãi, tâm mới bắt đầu dần buông lỏng, từ từ thân quen, khoảng cách cũng được rút đi rất nhiều. Chỉ là, quá thân thiết, có lúc sẽ phát sinh phiền toái.
- Lại đây lại đây Tam nhi cô nương. Một đường đến đây chắc khát nước rồi, đến uống một ngụm trà nào. Đại nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140043/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.