Lúc đến nơi, xung quanh đã là một mảnh bề bộn, vài tên nam nhân cao lớn nằm ngổn ngang không ngốc dậy nổi, thôn dân vây thành một vòng tròn lớn, miệng không ngừng mắng chửi nhưng không một ai dám tiếp cận. Giữa vòng vây là một nam tử, xem mặt mũi khoảng chừng hai mươi, ăn vận coi như nho nhã lịch sự, tướng mạo coi như nghiêm chỉnh, tiếc là trên mặt một bộ tự cao tự đại đã phá hủy tất cả, tay hắn nắm giữ một cô gái, kiêu ngạo nhìn người xung quanh khinh thường nói:
- Công Tôn Lôi ta muốn lấy nàng làm vợ là phúc của nàng, không phải muốn cợt nhả nàng, đám người các ngươi chẳng biết phân biệt gì cả. Vừa rồi là ta thủ hạ lưu tình, nếu các ngươi còn dám ngăn cản, đừng trách ta không nể nang!
Tôi vừa chạy tới nơi cách đó không xa thì nghe được lời này, trong lòng khẽ động, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác? Nhưng nhìn đến vẻ mặt cô gái bên cạnh hắn hổ thẹn đầy nước mắt, ánh mắt lúc nào cũng nhìn tên kia nằm trên mặt đất, liếc mắt một cái là nhìn ra vẻ lo lắng rõ mồn một, liền biết bản thân lại nghĩ nhiều nữa rồi. Tâm tư xoay chuyển, đã chạy tới bên ngoài vòng người, chính mình còn chưa nói gì, tên Ngô Lục bên cạnh không đợi được nữa, kêu mọi người mở đường:
- Tránh ra tránh ra, nhường một chút a, ta mời Tam nhi cô nương tới rồi! Nhường một chút!
Nam nữ già trẻ các loại ánh mắt đều tập trung tại đây, tôi nhất thời cảm thấy lưng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140044/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.