Ba tháng sau.
Kì Sơn Ôn thị, Bất Dạ Thiên thành, Chiêu Dương Điện.
Ôn Chiêu nhìn Tùy Tiện trong tay.
Thế giới này, cường giả vi tôn, dùng thực lực để nói chuyện.
Tay trái của hắn ngưng tụ oán khí, tay phải ngưng tụ linh lực, hắn đã sớm trở thành kẻ đứng đầu trong vô số tu sĩ Kim Đan kỳ.
Tuy nhiên, thế giới này sẽ không dừng lại.
Nguyên Anh kỳ...
Nếu hắn muốn trở thành đỉnh núi sừng sững không ngã tại thế giới này, hắn buộc phải đột phá được những cảnh giới phía trên Kim Đan.
"Linh khí cũng là khí, oán khí cũng là khí, hợp chúng vào cùng một chỗ, được ăn cả ngả về không!"
Hồng y tươi đẹp, tóc đen như mun, từ thời khắc này, Ôn Chiêu xác định được con đường mình phải đi, không chỉ tu đạo, còn phải tu tâm, còn có tâm đ*o: "Tâm ta chỉ nơi nào, nơi đó chính là đạo của ta."
Hắn nắm Tùy Tiện kiếm, dịch chuyển đến trong Huyền Vũ động ở Mộ Khê Sơn.
Trong hồ nước, hiện hữu một thanh kiếm có âm khí nặng.
Ôn Chiêu lấy thanh kiếm ấy lên, một tay cầm một thanh kiếm.
Hôm nay, hắn đem hai gộp thành một, dùng hai thanh kiếm làm nguyên liệu đúc lại, làm thành một thanh kiếm hợp nhất giữa linh lực và oán lực.
Tên là... Cô Hồng kiếm!
Cô Hồng rời vỏ, Ôn Chiêu siết chặt trường kiếm trong tay, chậm rãi bước ra ngoài.
Bên ngoài mây đen trải rộng, uy áp rất nặng, trong mây đen có vài tia chớp ẩn hiện.
Trăm năm qua chưa có ai đột phá được Kim Đan kỳ để bước vào Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-kieu-duong-bat-truy/219767/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.