Ngụy Vô Tiện bắt đầu hoài nghi, đến cùng thì Lam Vong Cơ tới Giang Lăng để giúp đỡ, hay là đặc biệt đến để nhìn chằm chằm hắn đi đào mộ.
Chỉ cần hắn đi ra ngoài đào mộ vào lúc nửa đêm thì nhất định sẽ gặp phải Lam Vong Cơ. Giống hệt như năm đó ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, phàm là hắn đi dạo đêm mua rượu, chắc chắn sẽ bị Lam Vong Cơ đi tuần đêm vừa lúc tóm được.
Lần đầu tiên thấy Ngụy Vô Tiện vác xẻng đi đào mộ, Lam Vong Cơ thường nhíu mày nói vài câu gì mà không nên làm nhục thân xác người đã chết, rồi thì không phải là chính đạo tổn hại thân thể tổn hại tâm tính, thậm chí còn ra tay ngăn cản.
Trong lúc chiến tranh loạn lạc, hỏa khí cùng lệ khí đều nặng nề, Ngụy Vô Tiện cũng không vui mà đáp trả vài câu, hai bên tranh chấp thì không tránh khỏi việc tin hương trời sinh đã giàu tính công kích của Càn nguyên bùng nổ, hai người còn suýt chút nữa động tay động chân. Cũng may là Lam Vong Cơ đã kịp thời áp chế tin hương đang có xu thế bùng lên trong cơ thể xuống, nhanh chóng lui lại cách xa hắn một khoảng an toàn mà tin hương cả hai Càn nguyên không thể ảnh hưởng dến nhau, hạ mắt nói một câu xin lỗi. Ngụy Vô Tiện cũng rất nhanh đã áp chế rồi thu liễm bớt tin hương của chính mình lại, nhàm chán mà khoát khoát tay, tiếp tục dùng xẻng bới đất đào mộ.
Lúc Lam Vong Cơ mới bắt đầu đứng ở bên cạnh nhìn, Ngụy Vô Tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-gia-dien-dao-hoa/221169/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.