Lam Vong Cơ bất ngờ không kịp đề phòng bị hắn cắn vành tai, thân thể cứng đờ, không chờ Ngụy Vô Tiện kịp phản ứng lại đã kéo hắn nhảy xuống thuyền.
Vốn hồ sen nước cũng không sâu, giờ là mùa hè, tuy đã khuya, nhưng nước vẫn rất ấm áp.
Lam Vong Cơ ôm Ngụy Vô Tiện vào lòng hướng bờ bơi đi. Ngụy Vô Tiện tay còn bị trói gắng hết sức nổi lên, nói: “Lam Trạm, ngươi làm gì vậy chứ?”
Lam Vong Cơ nói: “Nóng.”
Dứt lời, thấy Ngụy Vô Tiện đang cố hết sức bơi, liền kéo hắn ôm chặt trong ngực, một tay ôm eo mang hắn bơi vào bờ.
Ngụy Vô Tiện bị y ôm chặt không thoải mái uốn éo người, Lam Vong Cơ nhẹ nhàng nhéo một cái ở eo hắn, thanh âm khàn khàn: “Không được lộn xộn.”
Ngụy Vô Tiện không thấy mặt y, đột nhiên nhớ lại đêm nay hình như mình luôn là người chịu thiệt. Bỗng lòng xấu xa mãnh liệt sôi trào. Hắn giật giật eo, nhẹ giọng cười đáp: “Ta cứ muốn uốn éo đấy, ngươi làm được gì ta?”
Lam Vong Cơ không đáp lời, chỉ là càng tăng nhanh tốc độ kéo Ngụy Vô Tiện bơi vào bờ, dựa vào trên tảng đá. Nắm tay Ngụy Vô Tiện đưa xuống người dưới mình, khi Ngụy Vô Tiện kịp phản ứng lại tay mình ở đâu liền cực kì kinh hãi, không biết từ lúc nào Lam Vong Cơ cũng trở nên mạnh bạo như vậy nha.
Thân thể giao hòa.
Ngụy Vô Tiện thấy y không đáp lời, vươn người lấy lòng hôn y một cái: “Nhị ca ca, ngươi hảo hảo yêu thương ta đi.”
Ngụy Vô Tiện nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-van-linh-muoi-ba-nam/1204076/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.