Edit: Meow
Chạng vạng hôm sau, không còn thấy thân ảnh Lam Vong Cơ trong Vân Thâm Bất Tri Xử.
Vốn trên núi Di Lăng không một bóng người, nay có một thân ảnh quỳ ở bãi đất trống cạnh Phục Ma điện, bên chân đặt hai vò Thiên Tử tiếu tản hương thơm nồng.
Từ sau trận ác chiến, núi Di Lăng không còn cành cây ngọn cỏ, giờ phút này trên mặt đất đen thui chất một tầng lại một tầng tiền giấy phá lệ chói mắt.
Lam Vong Cơ một mình ngồi hồi lâu luôn bất động, y cúi thấp đầu trên mặt một mảnh dửng dưng, bây giờ dù là bất cứ ai người nào cũng không nhìn ra trong lòng y đang dậy sóng mãnh liệt.
Lại qua nửa khắc, Lam Vong Cơ mới chậm rãi đưa cánh tay đã sớm cứng đờ nhặt lên cành cây vẽ một vòng lớn, rồi lấy tiền giấy ở một bên, lại lấy hộp quẹt từ trong lòng ngực ra đốt tiền giấy.
Hoàng hôn đỏ như máu, mặt trời chậm rãi lặn xuống chân trời, ánh chiều tà vương trên thân y, cả người bao phủ trong tầng sáng nhu hòa, bóng tối như suối chảy trút xuống, theo đầu vai trượt xuống, phản chiếu bóng người trên đất. Dưới cảnh tượng như vậy, quanh thân y nhưng lại tỏa ra sự cô tịch và tuyệt vọng mà bất cứ ai cũng không thể hiểu được, như là thê tuyệt. (Ed: thì đúng là vậy mà TT)
Ánh lửa từ từ sáng lên, từng tờ tiền giấy đốt thành tro bụi, Lam Vong Cơ như là con rối vô thức lặp lại động tác đưa tiền giấy vào đống lửa, ngọn lửa cuốn lên cao, cơn gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-van-linh-muoi-ba-nam/1204064/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.