Edit+beta: Cá cơm.
Lam Vong Cơ ở cách vách cũng mở thấy giấc mộng giống hắn, lần này cuối cùng y cũng có thể nhìn thấy rõ mặt của người nọ, là Ngụy Vô Tiện, tuy rằng không khỏi ngạc nhiên nhưng trong âm thầm lại cảm thấy may mắn, may mắn bản thân không sai, may mắn rằng người trong mộng thực sự là hắn.
Ngụy Vô Tiên trong mộng của y luôn là tươi cười, thích đùa giỡn y, y ở trong mông luôn làm ra bộ dáng lạnh như băng nhưng may mắn Ngụy Vô Tiện vẫn luôn thích bám lấy y, không rời không bỏ mà bồi y.
TỪ khi nào y đối với vị thiếu niên này sinh ra cảm giác thích? Là khi đi thanh trừ thủy túy ở Thải Y Trấn hắn đứng ở đầu thuyền kêu to "Lam Trạm, Lam Trạm mau nhìn ta, nhìn ta" thiếu niên tự ánh dương làm lung lay trái tim y? Hay là khi trong động Huyền Vũ y cõng hắn bị thương chăm sóc hắn? Hay là thời điểm hắn đưa y đôi thỏ con? Hay là...... Tóm lại thiếu niên ấy tựa như ánh nắng tương dương tùy ý, tùy tiện phóng khoáng lặng lẽ mà đi vào tâm y, làm y nhớ mãi không quên.
Người kia cùng hắn hoàn toàn tương nghịch, là y chưa từng nghĩ có thể cùng hắn chung đôi, hắn phóng khoáng, không kềm chế, hắn lương thiên chính nghĩa, hắn thông minh tài trí tất cả đều được thể hiện ra bên ngoài bằng nhiều cách khác nhau vô cùng tự nhiên, khiến cho người khác không thể lí giải được mà muốn ở bên cạnh hắn.
Y thật may mắn có thể hiểu được tâm tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-dong-nhan-van-hien-dai/187253/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.