Edit+beta: Cá cơm.
Hôm nay Lam Vong Cơ tới "Tàng âm các" mang vật phẩm triển lãm về nhà, giúp y dọn dẹp, sau đó cất vào phòng chứa đồ.
Từ khi dọn tới nhà Lam Vong Cơ ở, hắn chưa từng bước vào phòng chứa đồ, tuy rằng Lam Vong Cơ chưa từng khóa cửa, nhưng hắn cảm thấy nơi này chắc chắn chứa toàn vật phẩm quý giá cho nên chưa có sự cho phép của y hắn cũng chưa bước vào.
Hôm nay Lam Vong Cơ cùng với hắn dọn đồ vật vào phòng, khiến hắn vô cùng tò mò bởi vì hắn đối với mấy món đồ cổ này vô cùng hứng thú.
Phòng chứa đồ rất lớn, ở giữa bày một giá đồ lớn chia căn phòng thành hai gian, mặt tượng bên trái kê kệ sách, trên kệ sách phóng rất nhiều sách, nhìn qua đều là những món đồ cổ, sách đều là những loại đóng chỉ gáy, giấy bìa màu xanh, nhìn không giống với sách hiện tại.
Đằng sau giá cổ lại bày vài cái giá, đặt trên đó là ngọc, đồ sứ, thạch khí, hoa hoè loè loẹt cái gì cũng có.
Đem đồ vật buông xuống, Ngụy Vô Tiện hỏi: "Ta có thể đi xem không, ta bảo đảm không động hư."
Lam Vong Cơ cong cong khóe môi: "Đương nhiên có thể, tùy tiện xem."
Hắn chậm rãi đi dọc theo các giá gỗ tới phía sau, thấy một cái chuông nhỏ đặt trong một hộp cổ không biết bị ai mở ra mà quên đóng lại, chuông nhỏ chất kiệu bằng bạc hoa văn trạm rỗng, điêu khác hình hoa sen chín cánh, hạ trụy ngọc châu đạm tua tím, hắn vươn tay cầm lấy vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-dong-nhan-van-hien-dai/187252/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.