Edit+beta: Cá cơm.
Lam Vong Cơ gật đầu, Ngụy Vô Tiện quay đầu đón nhận ánh mắt kì quái của Giang Trừng nói vài câu cho có lệ bảo hắn đi trước, liền cùng Lam Vong Cơ đi tới văn phòng của y, lần trước y ở trường mở buổi tọa đàm trường đã sắp xếp riêng cho y một văn phòng, hơn nữa trường học này là của Lam gia có gì mà không thể cơ chứ.
Đóng cửa lại Lam Vong Cơ đè hắn lên cánh cửa vừa với đóng lại, hai tay giam trụ không cho hắn chạy hỏi: "Vì sao không nghe điện thoại? Vì sao dọn ra ngoài? Vì sao từ chức? Vì sao không để ý tới anh?"
Y liên tiếp đặt câu hỏi, Ngụy Vô Tiện dựa lưng vào ván cửa bất lực mà nuốt nước miếng, nhìn dáng vẻ của y lại có chút sợ hãi chỉ ngập ngừng nói: "Em, em em......" Lắp bắp nửa ngày cũng chưa nói ra được một câu.
Lam Vong Cơ nhìn chằm chằm hắn ánh mắt hùng hổ doạ người, nhìn ánh mắt mơ hồ đợi cả nữa ngày cũng không nghe được nguyên nhân, trong lòng càng thêm tức giận cúi đầu cắn lên môi hắn, cánh môi kiều nộn điềm mỹ khiến Lam Vong Cơ không khỏi giảm nhẹ lực đạo nhẹ nhàng liếm láp dần dần cảm thấy không thỏa mãn vì thế cạy ra khớp hàm đang ngăn trở bá đạo mà xâm nhập vào trong khai phá mọi ngóc ngách
Ở điểm này Lam Vong Cơ không thầy dạy cũng hiểu.
Ngụy Vô Tiện không phải không muốn phản kháng chỉ là Lam Vong Cơ đột nhiên hôn hắn đến lúc ý thức được muốn phản kháng thì cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-dong-nhan-van-hien-dai/187254/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.