- Khục, nước!
Khô khốc miệng, để hắn từ trong hôn mê phải tỉnh lại giữa chừng. Cơ thể tất cả các bộ vị đều đau nhức đến Lưu Dã không thể cử động mảy may, tràn ngập khó chịu.
Ực ực.
Nhưng mà ngạc nhiên ở giữa, miệng hắn bị ai đó cạy ra, dòng nước mát lạnh theo đó len lỏi đi vào, để Lưu Dã cơ thể cuối cùng lấy lại 1 chút sinh cơ cảm giác.
- Ta nói, tiểu tử này là cái giả Thể tu đi? Trọng Lực thảo loại này nhị giai vẫn không chịu nỗi như vậy?
- Hoặc là, tiểu tử này không dùng kháng dược?
- Ngươi bị điên a? Thuốc giảm đau Phù Vân thành ngõ ngách đều có. Đi vào Sâm Lâm không mang theo trên người, hắn là tự ngạo mình vô địch? Vẫn là cái đầu gỗ mục tu luyện, không chịu tìm hiểu gì cả?
- Ách, lỡ tiểu tử này không dùng thật thì sao? Từ đầu đến xem nó chỉ là tiểu hài đồng 4 tuổi mà thôi. Chưa nói đến ngươi chia Trọng Lực thảo với nó, lại không nhắc nhở?
- Hừ! Bị Trọng Lực thảo cho chơi xong, 3 người các ngươi bao quát cả ta đều trở về gia tộc rồi!
- Vậy làm cách nào bây giờ? Cứu? Làm sao cứu?
- Có 1 cách!
- Cách gì mau nói!
Nói đến đây, âm thanh kia im bặt mà dừng. Một lát sau Lưu Dã cảm nhận được thân thể của hắn tựa như bị xê dịch một dạng.
- Từ ta đến xem tình huống, hẳn tiểu tử này bị Trọng Lực thảo ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-quai-nhan/2363239/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.