Chương trước
Chương sau
Phụt!

- Thất bại!

Lưu Dã phun ra ngụm máu ướt cả y phục, trước ngực chịu đến tổn thương làm hắn hơi thở có phần chập trùng.

- Dĩ khí ngự tâm quả nhiên khó khăn!

Hắn âm thầm sợ hãi nói nhỏ, bởi mỗi tia Huyết khí khi bắt đầu tiến vào trái tim, đều để Lưu Dã có cảm giác, cổ của hắn đang bị lưỡi liềm kề sát một dạng.

Trải qua giai đoạn dùng Huyết tế Khí thành công, Lưu Dã hắn đều đang tưởng tượng viễn cảnh Khai Tâm Mạch tràng cảnh.

Nhưng đến thứ 2 giai đoạn, hắn cuối cùng cũng bị dội 1 chậu nước lạnh!

Giai đoạn này, khó hơn Lưu Dã tưởng cực kỳ nhiều!

Bởi vì bình thường trái tim là nơi tuần hoàn trao đổi máu huyết, là nơi chứa đựng căn cơ của hắn.

Huyết Khí một khi đầu nhập đi vào, cuồng bạo Huyết khí chảy khắp cơ thể sẽ va chạm vào trái tim bộ vị, mạnh mẽ chảy qua sẽ khiến cho trái tim bình thường yếu ớt của hắn nhận đến đả kích trầm trọng.

Thậm chí Lưu Dã một khi thất bại, rất dễ bị đột tử bất cứ lúc nào!

Đây là đang trêu đùa trước mặt thần Chết a!

Hắn cố hít lấy một hơi thật sâu điều chỉnh lại sợ hãi tâm tình, cố gắng vận lại đường đi theo giai đoạn thứ 2.

Thình thịch!

Phụt!

- Lại thất bại, cần ít Huyết khí hơn nữa!

Lưu Dã mỗi lần thất bại, đều nhận lấy cái giá rất đắt! Bởi vì hắn kinh mạch còn chưa tìm hiểu kỹ càng đã vội xung nhập Huyết khí, khiến cho máu huyết lẫn Huyết khí đều một đường đảo loạn, trái tim bị tổn thương sâu sắc!

Đây là kiến thức hạn hẹp mang đến khó khăn a!

Mỗi lần đụng chạm đi vào, ngực hắn đều tựa như bị cứa một lưỡi đao dạng, đau đớn đến hắn rên cũng rên không nổi!

Thực sự quá đau đớn đến nỗi, hắn gần như quên rằng chính hắn đều đang phục dụng Trọng Lực thảo, để cho cơ thể đều đang bị đè ép một dạng thống khổ!

Đây là một tràng ác mộng cực kỳ đối với Lưu Dã hiện tại! Bởi 2 loại đau đớn đại khai đại hợp, đều đang rút cạn lấy sinh cơ hiện tại của hắn!

Nếu như thất bại thêm 1 lần nữa, hắn sợ thật chơi xong!

- Thể tu là như vậy đau khổ, dù ta có tránh né bằng việc đầu nhập điểm Linh hồn, cũng không thể thay đổi mảy may đau đớn đem lại!

- Chi bằng thuận theo tự nhiên a! Cố gắng được bao nhiêu thì cố gắng.

Hắn âm thầm mặc niệm, bởi vì lần này thất bại đã là giới hạn cuối cùng của hắn!

Nếu như không biết điểm dừng, hắn thật sẽ tự mình đùa chơi chết!

Chậm chạp vận lên thứ 2 thiên, Lưu Dã bắt đầu cực kỳ chú tâm đến chuyển động của Huyết khí khí lưu, hắn lúc này thất khiếu đều đóng, cặp kia con ngươi đều chăm chú hoàn toàn vào Huyết khí dòng chảy.

- Nhỏ, phải càng nhỏ!

Miệng hắn trong vô thức mở ra, lầu bầu nói nhỏ. Mà dòng chảy Huyết khí đều bị Lưu Dã dùng tâm thần của mình chia cắt ra tiểu đến không thể lại tiểu.

Thậm chí cho đến khi Huyết khí hắn đều không thể thấy qua mắt thường, Lưu Dã mới tỉ mỉ dung nhập vào lỗ chân lông, để cho nó từ từ du tẩu đến trái tim bộ vị!

- T...Thành công! Ta thành công!

Lưu Dã cảm nhận được tia liên hệ yếu ớt từ Huyết khí bên trong trái tim, hắn âm thầm hưng phấn run giọng nói.

- Đúng vậy, cứ thế tiến hành! Ta chắc chắn sẽ vượt qua!

Có được đến động lực, Lưu Dã tự tin đều đã lấy lại.

Hắn bắt đầu dựa theo đường cũ mà vận hành Huyết khí.

Bởi vì theo hắn biết, cơ thể vận hành đều hoàn toàn tự chủ. Điều khiển hoàn toàn cơ thể loại này nhân, đã đạt ở đẳng cấp khác hắn.

Mà Lưu Dã lúc này, ngoài Huyết khí ra, hắn không thể điều khiển bất cứ thứ gì ở bên trong nội phủ.

Mà muốn Khai đi ra Tâm mạch, dùng để nuôi dưỡng Huyết khí, chỉ có duy nhất cách làm, đó là dùng Huyết khí đi điều khiển trái tim bộ vị, dựa vào trái tim của hắn mà khai ra Tâm Mạch!

Từ đó mới sinh ra loại này lạch trời dĩ khí ngự tâm giai đoạn!

May mắn nhờ vào sự tập trung cao độ, cùng với lâm nguy không nản thời khắc, Lưu Dã rốt cuộc thành công bước đầu dĩ khí ngự Tâm giai đoạn!

Xèo xèo!

Tại đây Lưu Dã ngồi, thời gian đều như dừng lại một dạng!

Hắn không ăn không ngủ, dựa vào cường độ cơ thể cùng với vừa bị Huyễn cảnh rèn luyện đến chai sạn tinh thần áp lực, mà rốt cuộc...

Không biết đi qua bao lâu, hắn hoàn thành di chuyển tất cả Huyết khí đang hiện hữu toàn thân dung nhập đi vào trái tim!

Thình thịch!

Nếu so ra nội tạng Lưu Dã lúc này sức phòng thủ bộ vị nào mạnh mẽ nhất, chắc chắn sẽ là trái tim của hắn a!

Kia rung động tiếng, vang dội tựa như hổ báo gầm thét, lôi âm rung trời dạng! Quá mạnh mẽ! Quá bạo tạc!

Đến nay trái tim của hắn, độ dẻo dai cùng cứng cáp so với các bộ phận khác đều cách xa mấy con phố cấp bậc a!

Đây cũng xem như một bút có lời đối với hắn!

Dù sao điểm yếu nhất lúc này lại là nơi được rèn luyện nhiều nhất, hắn không hưng phấn hô vang mới là lạ!

- Nên nghỉ ngơi.

Hoàn thành xong giai đoạn này, Lưu Dã cơ thể đều trở nên bất động như tượng thạch, hắn tâm nhãn đều tối lại, mí mắt rũ xuống vô lực dựa vào cổ thụ mà hôn mê đi.

Quá khó khăn cho hắn với hiện giờ tình huống a!

Bị Trọng Lực thảo độc tính mài mòn, bên cạnh đó trái tim bộ vị đều nhận đến tổn thương chưa lành.

Hắn lúc này cơ thể, không có chỗ nào là không nhận đến đau đớn.

Đổi lại là người khác, ngay khi phục dụng Trọng Lực thảo mà không có kháng tính dược thành phẩm, hội sẽ bị ép đến chết đi sống lại rồi a!

Hắn đến bây giờ chịu đựng được, phần lớn đều là nhờ Trương thúc ma luyện, cộng với 2 đời linh hồn khiến cho hắn tinh thần cứng cỏi hơn nhiều.

Hôn mê sâu mà không phải đột tử hay sốc "thuốc" mà chết, đã may mắn lắm rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.