Vì quá yêu nên mới sinh hận, đạo lí này ai cũng biết nhưng không phải ai cũng hiểu. Bởi đã yêu đến như vậy cớ gì còn sinh hận, nhưng lòng người vốn là không thể giải thích thỏa đáng. Đúng sai là chuyện muôn đời, yêu hận cũng là dùng cả đời để giải đáp.
Mười năm trước, Thượng Quan Thiêm Trảm đã cứu Lý Thư Bạch thoát khỏi cảnh địa ngục hắc ám. Hai tháng sau lại vô tình đuổi hắn đi. Nhưng thời gian hai tháng bên nhau đó lại là khoảng thời gian đáng nhớ nhất của họ, cùng đối phương trải qua bao nhiêu dịu ngọt trong tình yêu, hạnh phúc thăng hoa trong cõi lòng. Rời khỏi Thượng Quan Thiêm Trảm, Lý Thư Bạch hắn lại một lần nữa đắm chòm trong địa ngục u tối. Điều này khiến cho Thượng Quan Thiêm Trảm sinh hận, cũng là vì sự dịu dàng của hai tháng kia đã không còn nữa mới khiến y hận hắn đến thấu xương. Mười năm sau gặp lại, y bất chấp tất cả bắt hắn về bên mình, nhưng y đối với hắn lại có hám muốn mãnh liệt. Hai người cứ thế giằng co giữa yêu và hận, tâm sinh hận mà tâm cũng sinh yêu.
Hận thù đến xương tủy, đến bao giò mới hạnh phúc. Sinh tử chỉ chọn một, y và hắn chọn gì? Mời các bạn cùng theo dõi.